Lòng bàn tay mềm mại của Thư Khuynh Mặc nhẹ nhàng miêu tả hình dáng cứng rắn của cán thứ thô dài cường tráng, cánh môi ướt át đỏ bừng theo đó cũng hơi cong lên, liên tục thổi "phù phù" cho thứ to lớn nóng bỏng dường như vẫn đang bốc lên hơi nóng này.
Cảm thấy thổi như vậy có lẽ sẽ không còn nóng như trước nữa, cô gái dừng một lát, cuối cùng cắn răng nhắm mắt lại thấy chết không sờn há miệng nhỏ, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm lên...
Lưỡi vừa vặn liếm đến chất lỏng trong suốt đang rỉ ra ở linh khẩu trên đầu nấm, nàng trúc trắc ngậm một cái chợt cảm thấy trong miệng đầy mùi vị ướt mặn mang theo xạ hương, tuy rằng không đáng ghét lắm nhưng vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ...
Nàng gắng gượng dùng lưỡi đinh hương quấn quýt mút liếm lung tung ở nấm đầu mấy cái, cuối cùng nhẹ nhàng mút một cái rồi vội vàng dùng lưỡi liếm thứ to lớn ướt mặn này phun ra ngoài.
Trên má đào của cô gái bừng bừng bay lên hai rặng mây đỏ hồng vừa đáng yêu vừa mong manh, nàng nhìn thứ trong lòng bàn tay vẫn thô dài to lớn nóng bỏng ngẩng cao đầu như trước, không kiềm được hỏi khẽ: "A... Hơi mặn... Còn hơi tanh nữa... Thần ca ca có được không? Không phải nói dùng nước bọt làm trơn là được rồi sao? Tại sao vẫn còn sưng to như vậy, thậm chí ta thấy hình như còn sưng to hơn? Những phương pháp tiêu sưng này cũng kỳ lạ, Thần ca ca ngươi không lừa ta đấy chứ? Hơn nữa thứ thô dài như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706154/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.