Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau
"A... Tiểu tiên nữ... Tiểu tiên nữ!" Hoa Tỷ Thần đột nhiên mồ hôi đầm đìa giật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ. Anh thở dốc từng hơi lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, lại bắt đầu mơ hồ không hiểu, lông mày nhíu chặt: "Mình vừa hét cái gì? Tiểu tiên nữ sao? Tiểu tiên nữ gì? Đây là giấc mơ hoang đường phóng đãng gì vậy, ngay cả tiên nữ cũng xuất hiện luôn rồi, a, buồn cười thật..." Mặc dù Hoa Tỷ Thần ngoài miệng nói buồn cười hoang đường, nhưng đôi mắt dục vọng rã rời lại tiếp tục khép lại định nhớ đến tình cảnh trong mơ, nhưng giấc mơ đã mờ mịt trắng xóa giống như phủ một màn lụa mỏng sương mờ dường như mông lung mờ ảo, giống như có thể nhớ đến ngay lập tức nhưng hình như lại chẳng thể nhớ lại chút gì... Sau khi lặp lại mấy lần không có kết quả, anh đỡ huyệt thái dương đau âm ỉ, lắc đầu lại mở mắt ra, bất đắc dĩ chỗ nào đó dưới háng trong chăn mơ hồ dựng lên hình dáng chiếc lều nhỏ, cuối cùng quyết định đứng dậy xốc chăn xuống giường đi vào nhà tắm. Dưới vòi hoa sen, dòng nước lạnh như băng bắn tung tóe khắp nơi, bàn tay Hoa Tỷ Thần không nhịn được vuốt tóc trán ướt sũng về phía sau, mặc cho dòng nước mạnh kích thích đến mức đôi mắt có phần khó mở ra được. Tiểu tiên nữ gì? Trong mơ của anh rốt cuộc đã mơ thấy cái gì? Là một tiên nữ xuất hiện trong giấc mộng xuân quyến luyến của anh sao? Tiểu tiên nữ này cũng là cùng một cô gái trước đây vẫn mơ thấy sao? Đêm nay giật mình tỉnh lại từ trong mơ khi người anh em dưới háng vểnh lên cứng rắn như vậy, cũng không phải lần đầu tiên, dường như từ nửa tháng trước, ban đêm đã luôn luôn mơ thấy những giấc mơ rối loạn như vậy rồi. Cảnh trong mơ mờ ảo hoang đường lại giống như lúc nào cũng mang theo ý xuân lưu luyến, trong mơ vẫn luôn xuất hiện một cô gái, tuy rằng sau khi anh tỉnh lại hoàn toàn không nhớ được giọng nói gương mặt của người trong mơ, nhưng mơ hồ có giác quan thứ sáu nói cho anh biết, người trong giấc mơ là cùng một người... Trước đây nằm mơ thấy những chuyện kỳ lạ hoang đường không đứng đắn, buối sáng thức dậy vẫn luôn có thể nhớ rõ một số nội dung ngắn ngủi, nhưng hết lần này đến lần khác sau khi tỉnh lại từ trong giấc mơ này, ngoại trừ một bóng dáng người đẹp mơ hồ kia thì chẳng nhớ được cái gì cả... Anh từng cố gắng nhớ lại tình huống trong mơ nhưng cũng không có cách nào, chẳng qua đêm nào trong mơ cũng có mấy bóng dáng mơ hồ rời rạc lẻ tẻ: Ráng mây bảy màu rất xa, người đẹp áo tím búi tóc Bảo Kế Vân yểu điệu duyên dáng tay áo tung bay... Trong đêm tối dưới dốc núi hoang vu, trong động lá khô, cô gái tóc dài dịu dàng nằm trong lòng anh, tựa đầu lên vai anh, trên người vẫn còn khoác áo khoác đàn ông rộng thùng thình của anh... Dưới ánh nến đỏ cô gái nhỏ mặc trang phục ban đêm màu đen, khăn đen che mặt, rõ ràng muốn làm kẻ trộm nhưng lại giống như người chủ nhàn rỗi nửa nằm nửa ngồi trên giường gỗ mộc, lười nhác đáng yêu vắt chân lên... Sau bàn học đầu tiên trong phòng học, cô gái một tay chống cằm đôi mắt đẹp rũ xuống, tay còn lại cũng không nhàn rỗi, chiếc bút xoay vòng linh hoạt giữa những kẽ ngón tay cô giống như bươm bướm tung bay... Dưới ánh trăng rằm treo cao trên trời đêm, sau tảng đá nặng nề dưới nước hồ thong thả, có bóng dáng người đẹp lả lướt mềm mại, quần áo bên ngoài vừa mới nhẹ nhàng rơi xuống như cánh hoa tỏa ra, bàn tay trắng nõn vừa nhấc lên cởi dây buộc tóc ra, đã có một mái tóc xanh như tảo biển tỏa ra đến eo... Cô gái mặc váy lụa đỏ hình hoa mẫu đơn phong cách Bohemia đứng trước mặt anh, vừa bá đạo vừa ngang ngược nắm chặt cổ áo anh, anh không kiềm được cong lưng theo, nhưng mà đột nhiên bị cô gái nhón chân lên hôn môi, cánh môi mềm mại nghiêng nghiêng cọ xát khóe môi anh... Tuy rằng quần áo trên người cô gái đều ẩm ướt, trên áo trắng còn dính một chút vết bẩn nhếch nhác, nhưng mà khi dịu dàng quỳ gối khom người bái lạy lại ngoan ngoãn uyển chuyển rũ mắt, còn có từng sợi tóc ướt trên trán tỏa ra che giấu gương mặt thân hình, nhưng tư thế của tiểu thư khuê các giống như cành liễu mềm mại không thắng nổi gió xuân kia lại có khí phách trong đó... Mặc dù không biết gương mặt không biết tên họ người trong mơ, nhưng Hoa Tỷ Thần nhớ đến những đoạn cắt rời rạc ít ỏi trong mơ, không kiềm được gương mặt mềm mại, khóe môi cong lên. Hoa Tỷ Thần lắc đầu mở choàng mắt, trong mắt sắc bén sâu xa. Anh cảnh cáo bản thân tuyệt đối không được chìm đắm vào trong những giấc mơ hư ảo đó, có lẽ anh cũng đã đến tuổi nên lập gia đình rồi. Cái gọi là ban ngày suy nghĩ ban đêm mơ đến, nhưng mà bây giờ sự nghiệp phát triển cũng dần đi vào quỹ đạo, trong lòng anh thả lỏng hướng đến chuyện tình yêu nam nữ chưa biết đến bao giờ thôi! Từ nhỏ cha mẹ anh mất sớm, là người thừa kế duy nhất của dòng họ, anh phải một mình gánh vác trách nhiệm xây dựng dòng họ hưng thịnh. Từ nhỏ đã bị ông nội dạy dỗ chỉ có một lòng học tập, sau khi trưởng thành lại toàn tiếp xúc với những dựa dẫm bận rộn trong việc làm ăn, từ nhỏ đến lớn với học tập với công việc có thể nói là cẩn thận hết lòng lo lắng, bây giờ vất vả lắm mới đối kháng thành công được với những cổ đông già mà không kính kia, tiếp nhận quyền lực thực tế trong công ty trở thành tổng giám đốc đủ tư cách được thừa nhận. Cho nên trong lòng cũng hơi thả lỏng sao? Cũng đã bắt đầu muốn yêu đương rồi sao? Còn muốn yêu đương với tiểu tiên nữ trên trời nữa hay sao? Thật là hoang đường! Hơn nữa cũng sẽ chẳng có ai tin, con cưng của trời như anh lại chưa từng hẹn hò với một cô gái nào! Trước đây bận rộn tiếp nhận việc huấn luyện quản lý của dòng họ nào có thời gian chơi đùa chuyện tình cảm nam nữ yêu đương ở trường chứ! Có thể là do anh âm dương mất cân bằng thôi, xem ra cũng là lúc nên tiếp nhận việc xem mắt mà bà nội sắp xếp cho anh rồi, về mặt làm ăn quan hệ thông gia mạnh mẽ liên kết cũng rất tốt, tìm người hợp mắt cưới về là được! Anh tắt vòi hoa sen, thuận tay mặc áo tắm sạch sẽ định ngủ thêm một lát nữa, nhưng nhìn đồng hồ thấy đã bốn giờ sáng. Nếu đã thức dậy, hay là đi xử lý những công việc ngày hôm qua còn sót lại đi. Anh đi về phía phòng làm việc, bật máy tính lên chăm chỉ xem xét lật giở từng bộ hồ sơ tài liệu mà cấp dưới trình lên, kiểm tra xem các chỗ quan trọng có xảy ra sơ sót gì hay không. Tồng giám đốc cũng không phải việc dễ làm, không phải chỉ ký tên rồi mặc kệ thủ kho là được, người không có thiên phú gặp phải chuyện này, chỉ có thể cố gắng chăm chỉ gấp đôi ở sau lưng không ai biết mà thôi. Đợi tổng giám đốc Hoa vùi đầu vào công việc ngẩng đầu lên lần nữa đã là hơn bảy giờ sáng, lúc này bà nội ở nhà cũ gọi điện thoại đến. Hoa Tỷ Thần dụi đôi mắt hơi khô chát, nghe điện thoại: "Alo, bà nội, bà dậy sớm vậy!" Bà nội nhà họ Hoa ở đầu kia nghe thấy giọng nói cháu trai lộ ra vẻ mệt mỏi, rất đau lòng: "A, cháu trai ngoan của bà, có phải lại không nghe lời bà thức thâu đêm làm việc rồi có đúng không, sức khỏe làm sao chống đỡ được, thật sự khiến bà nội đau lòng chết mất... Đều là do lão già kia đòi giao công ty cho cháu sớm như vậy, khi đó cháu vừa mới hai mươi đã phải đến công ty quản lý, thật sự là làm cháu ngoan của bà mệt chết rồi..." Hoa Tỷ Thần cười cười, anh sốt ruột vội vàng ngắt lời bà nội định nói mãi không dứt: "Được rồi được rồi bà nội, đừng trách ông nội, cháu không thức thâu đêm đâu, chẳng qua buổi sáng dậy sớm một chút thôi, không ngủ được thì xử lý chút công việc... Đúng rồi, bà nội, cháu đang định nói với bà, cháu quyết định chấp nhận đối tượng hẹn hò mà bà giới thiệu cho cháu rồi... Bà nên rửa mắt nhìn cho kỹ, tìm cho cháu một cô cháu dâu thật xinh đẹp đấy..." Bà nội nhà họ Hoa cực kỳ vui mừng, cũng không càu nhàu ông cụ nhà mình nữa, lập tức tinh thần tỉnh táo: "Thần Thần ngoan của bà muốn tìm vợ thật rất tốt... Chuyện này cứ giao cho bà nội, bảo đảm chọn cho cháu một cô vợ đẹp đẽ xinh xắn... Ôi, nếu vòng ngọc đã từng được khai quang ở miếu Nguyệt Lão kia vẫn còn, Thần Thần ngoan của bà có lẽ đã gặp được cô gái tốt trong định mệnh của mình từ lâu rồi... Cũng không biết tên trộm đáng chết nào trộm mất vòng ngọc, hại Thần Thần nhà chúng ta còn phải vội vàng đi xem mắt đây... Cũng không biết mấy ông bạn già chơi mạt chược kia giới thiệu cho bà loại dưa vẹo táo nứt gì, cũng chẳng xứng với Thần Thần ngoan nhà bà..." Hoa Tỷ Thần nghĩ đến vòng ngọc gì đó mang đến người trong định mệnh mà bà nội mình từng nói đến, không kiềm được bật cười: "Bà nội nói đến vòng tay tình yêu chân thành mà bà mất mười triệu mua được từ hội bán đấu giá kia sao, bà mua được về không phải bắt cháu đặt dưới gối chín ngày chín đêm, sau đó đến giờ lại vội vàng lấy đi coi như báu vật đưa đến miếu Nguyệt Lão để khai quang, nhưng vừa mới khai quang xong, ở miếu Nguyệt Lão đông người, đã bị người ta đánh cắp cùng với túi tiền mất rồi..." Anh không kiềm được trêu chọc bà nội đang thở hổn hển: "Xem ra cái gọi là vòng tay tình yêu chân thành kia không đáng tin cậy ròi, nếu thật sự tin được không phải nói tên trộm kia chính là người trong định mệnh của cháu hay sao? Bà nội đừng giận nữa, bà không xảy ra chuyện gì đã là cực kỳ may mắn rồi, may mà đó là một tên ăn trộm cần tiền không cần mạng, lần sau sẽ không để bà đi một mình đến nơi đông người như vậy nữa... Miễn là bà ngoan ngoãn giữ gìn sức khỏe, cháu sẽ cho bà thêm mấy chục triệu nữa, bà đến chỗ bán đấu giá mua thứ hay ho khác, dây chuyền tình yêu chân thành nhẫn tình yêu chân thành gì đó cũng đều được... Cháu không kén chọn, cất dưới gối, đừng nói chín ngày chín đêm, chín chín tám mươi mốt ngày cũng được..." Bà nội Hoa giống như trẻ con, bà ấy không hài lòng hừ một tiếng, kiêu ngạo trả lời: "Không mua không mua! Cháu ngoan, tuy rằng chúng ta đã không còn vòng ngọc tình yêu chân thành kia nữa, có điều không sao, cháu còn có bà nội đây, đôi mắt sáng suốt của bà nhất định có thể lựa chọn được người trong định mệnh của cháu từ trong một đống cô gái kia! Cháu ngoan, trách nhiệm tìm cháu dâu tốt cứ giao cho bà là được!"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193
Chương sau