"A... Tiểu tiên nữ... Tiểu tiên nữ!" Hoa Tỷ Thần đột nhiên mồ hôi đầm đìa giật mình tỉnh dậy khỏi giấc mơ.
Anh thở dốc từng hơi lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, lại bắt đầu mơ hồ không hiểu, lông mày nhíu chặt: "Mình vừa hét cái gì? Tiểu tiên nữ sao? Tiểu tiên nữ gì? Đây là giấc mơ hoang đường phóng đãng gì vậy, ngay cả tiên nữ cũng xuất hiện luôn rồi, a, buồn cười thật..."
Mặc dù Hoa Tỷ Thần ngoài miệng nói buồn cười hoang đường, nhưng đôi mắt dục vọng rã rời lại tiếp tục khép lại định nhớ đến tình cảnh trong mơ, nhưng giấc mơ đã mờ mịt trắng xóa giống như phủ một màn lụa mỏng sương mờ dường như mông lung mờ ảo, giống như có thể nhớ đến ngay lập tức nhưng hình như lại chẳng thể nhớ lại chút gì...
Sau khi lặp lại mấy lần không có kết quả, anh đỡ huyệt thái dương đau âm ỉ, lắc đầu lại mở mắt ra, bất đắc dĩ chỗ nào đó dưới háng trong chăn mơ hồ dựng lên hình dáng chiếc lều nhỏ, cuối cùng quyết định đứng dậy xốc chăn xuống giường đi vào nhà tắm.
Dưới vòi hoa sen, dòng nước lạnh như băng bắn tung tóe khắp nơi, bàn tay Hoa Tỷ Thần không nhịn được vuốt tóc trán ướt sũng về phía sau, mặc cho dòng nước mạnh kích thích đến mức đôi mắt có phần khó mở ra được.
Tiểu tiên nữ gì?
Trong mơ của anh rốt cuộc đã mơ thấy cái gì?
Là một tiên nữ xuất hiện trong giấc mộng xuân quyến luyến của anh sao?
Tiểu tiên nữ này cũng là cùng một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706141/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.