Sao Tôn Ngộ Không lại khó xử giận cá chém thớt tiểu tiên nữ đáng yêu xinh đẹp của mình được chứ?
Lúc này hắn lập tức gật đầu đáp lời: "Tiên tử nói vậy rất đúng, khó trách các nàng được. Thôi, nàng đứng đây trước đã, đợi lão Tôn đi thăm dò tin tức, xem có mời lão Tôn hay không."
Vừa dứt lời dưới chân hắn đã xuất hiện những đám mây màu sắc rực rỡ, chuẩn bị nhảy ra khỏi vườn chạy thẳng đến đường Dao Trì.
Bữa tiệc bàn đào rách nát đáng chết này lại dám không mời Tề Thiên Đại Thánh hắn, bữa tiệc rách nát này còn cần thiết gì nữa?
Thật buồn cười, đợi hắn lấy Kim Cô Bổng ra đánh lên Thiên Cung đi tìm thằng ranh Thái Bạch kia hỏi cho rõ!
Tiểu tiên nữ áo tím nghe Tề Thiên Đại Thánh định đi nghe ngóng tin tức, trong lòng biết không ổn đang định lên tiếng ngăn cản, nhưng con khỉ lông này tính cách thẳng thắn xúc động nói đi là đi, lúc này đã vô cùng sốt ruột đạp mây màu gào thét lao đi.
Nàng cũng chỉ có thể ngây ngốc đứng tại chỗ, trơ mắt nhìn bóng lưng cao lớn của Tề Thiên Đại Thánh đứng trên đám mây oai phong lẫm liệt.
Có điều tiểu tiên nữ cũng không kiềm được âm thầm may mắn trong lòng, Đại Thánh này nhất định tự mình đi nghe ngóng tin tức cũng được thôi, miễn cho từ chỗ nàng nói ra những lời thật lòng như "Thiên đình tôn ti oai phong, đám tiên cấp thấp các ngươi muốn được mời đến tiệc bàn đào chẳng qua chỉ là mơ tưởng hão huyền của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706134/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.