Đại Thánh đang ẩn thân đứng bên cạnh bảy tiên nữ đây!
Thổ địa nhỏ không biết sự thật đàng hoàng đáp lời: "Đại Thánh đang ở trong vườn, có lẽ vì thân thể mệt mỏi, hẳn là đang ngủ ở đình nghỉ chân."
Tiên nữ áo vàng gật đầu mỉm cười: "Nếu đã như vậy, tìm hắn đến đây, tuyệt đối không thể để lỡ việc được."
Lúc này thổ địa lập tức xoay người đi vào vườn, tìm đến chỗ đình hoa mà Đại Thánh vẫn thường nghỉ ngơi, nhưng hoàn toàn không thấy bóng người.
Tìm mấy vòng, xung quanh cũng không tìm thấy bóng dáng Đại Thánh ở đâu, thổ địa sốt ruột vội vàng quay về cửa, vừa lau mồ hôi tinh mịn trên trán, vừa chắp tay nhận lỗi với các tiên nữ: "Tiểu tiên vẫn chưa tìm thấy Đại Thánh, kính xin các tiên nga tha lỗi, hôm khác hãy quay lại."
Tiên nữ áo xanh lam tính cách không tốt, nghe vậy sắc mặt không vui: "Ta nhận ý chỉ đến đây, không tìm thấy Đại Thánh, sao dám về tay không được?"
Tiểu tiên nữ áo tím vội vàng kéo tay áo chị mình, cười nhạt với đám tiểu tiên canh cửa đang thấp thỏm: "Đại Thánh không ở đây, không bằng chúng ta cứ hái đào trước, đợi Đại Thánh quay về ta lại đi nhận lỗi có được không? Ý chỉ của Vương Mẫu không tiện trì hoãn quá lâu, mong được châm chước!"
Thổ địa chỉ lau mồ hôi, không dám nói gì.
Tiên lại bên cạnh cười làm lành dàn xếp: "Nếu tiên nga đã nhận lệnh đến đây, không nên chần chừ nữa. Đại Thánh của ta rảnh rỗi dạo chơi đã quen, chắc là ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706133/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.