Nhất là khi Hoa Tỷ Thần càng ngày càng gần, một con tiểu sắc mèo nào đó vô cùng ẩn nhẫn mà kiềm chế khi nhìn kỹ hết bờ vai làm cho người ta thèm muốn, vòng eo thon gọn và đôi chân dài kia của Hoa Tỷ Thần, căn bản càng xem càng không thể kiềm chế được tâm trạng muốn nhìn của chính mình.
Hơn nữa vừa rồi cái tên này thấy hết thân thể meo meo của cô, cho nên cô thu lãi này một chút cũng chưa đủ! Nghĩ đến điều này, ánh mắt cô đảo qua rất yên tâm thoải mái, càng kiềm chế ý muốn ngắm trộm thì càng suồng sã hơn. Sự tò mò và thôi thúc giống như ngọn lửa nhỏ lan ra từng chút một và trở thành ngọn lửa trên thảo nguyên.
Thư Khuynh Mặc cảm giác không biết mình bị ma quỷ dẫn lối mê hoặc thế nào, con ngươi màu xanh ngắt của mèo không thể tránh né mà chỉ tập trung vào phần cơ thể duy nhất được che đậy của Hoa Tỷ Thần.
Đường cong dẻo dai của nhân ngư chìm dưới chiếc quần lót hình viên đạn màu đen có thêu chữ, vừa liếc nhìn qua, Thư tiểu sắc mèo đã cảm thấy mặt mình như phát sốt. Cô gật gù đắc ý dời mắt đi, thậm chí bộ dạng còn liếm lên chiếc đĩa giả vờ điềm nhiên như không có việc gì vậy, nhưng cái nhìn kinh hồng thoáng qua vừa rồi quả thực khiến cho trong trái tim cô cũng dấy lên không biết bao nhiêu trận cuồng phong, biển động sóng to gió lớn…
Cô mới làm cái gì vậy chứ, chẳng phải vừa trở thành một "con mèo nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706119/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.