"Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư..." Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Vốn không nghe được tiếng mưa rơi tí tách xe lẫn âm thanh như có như không trong xe. Huống chi mưa rào tầm tã tạt vào những tán cây lớn ven đường, tạt vào nhà, mái hiên lách cách hoàn toàn phủ kín tiếng gầm nhẹ triền miên.
Mà trong xe ngựa. tiểu nữ nhân bị phu xe ở ngoài lớn tiếng gọi bị dọa cho nhảy dựng. Tiểu nữ nhân bị hù sợ hãi không tự chủ mà co rút bụng dưới, siết chặt lấy vật cứng rắn đang rút ra rút vào trong tiểu huyệt. Nàng dùng đôi mắt hoa đào mông lung nhìn chằm chằm vào Hoa Dương vương gia. Tiểu nữ nhân vừa mới xác định vương gia muốn cưới mình, giờ phút này lại vô cùng đáng yêu.
Nàng hạ giọng khẽ hỏi: "Vương gia, phu xe hắn có nghe được âm thanh là lạ của ta không. Mắc cỡ chết người ta rồi, vừa rồi ta còn bị vương gia ngài làm cho khóc sướt mướt, xa phu hắn có cười cợt ta không. Cười ta lớn thế này mà còn khóc nhè nữa..."
Mà cự vật của Hoa Dương vương suýt nữa xụi lơ đang sửng sốt, nghe được lời này không kiềm được sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/1706003/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.