"Vương gia, bây giờ đã sắp tới phủ Thượng thư..." Phu xe ngồi ngoài xe ngựa tập trung lái xe, đã đi đến đường lớn, cách phủ Thượng thư một con đường. Hắn thở dài một hơi, bận bịu lớn tiếng bẩm báo với vương gia. Xa phu vẫn luôn lo lắng đề phòng nên không hay ở trong xe cách một cánh cửa xảy ra chuyện gì.
Đường nhỏ, vũng bùn khó đi. Hắn chỉ chú ý tập trung tinh thần để điều khiển xe ngựa. Trong khoảnh khắc, cảm giác siết chặt ấm áp khiến hắn vô cùng thoải mái, chỗ kia co giãn rất tốt khiến cho hắn chìm sâu đến mức không thể nào tự kiềm chế được. Thỉnh thoảng, hắn thay đổi góc độ đâm mạnh vào lớp lớp thịt mềm mại kia.
Tiểu nữ nhân mảnh mai cất tiếng rên rỉ, nước mắt rơi xuống càng quyến rũ động lòng người khiến hắn không thể nào khống chế được. Vốn định tiếc thương cho tấm thân xử nữ mảnh mai, nhưng mà khi đụng vào nơi có thể khiến người ta mất hồn thì sao có thể khống chế được. Hắn không thể kìm lòng được, tùy ý ra vào trong đóa hoa mềm mại uốn nếp, phát tiết dục võng mãnh liệt và thứ đặc thù chỉ nam nhân mới có.
"Ưm... Cái gì... Thành thân... A... Ưm..." Thư Khuynh Mặc bị vương gia tấn công dồn dập làm cho hai mắt đẫm lệ mơ hồ. Miệng nhỏ của nàng rên rỉ cũng mang theo mấy phần khóc than và nghẹn ngào, giống như khoái cảm mãnh liệt vô cùng tận kia khiến ý thức của nàng tan ra. Mà lần kia, khi hắn đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-tram-mong-luu-luyen/166338/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.