Chu Tự tắm xong đi ra, thì thấy cả căn nhà đã tối hẳn đi.
Đi dọc qua hành lang, đèn chính ở phòng khách đã được tắt rồi, chỉ để lại chiếc đèn con màu vàng cam dịu dàng.
Hạ Nghiễn Châu ngồi trên sô pha, khoác trên người áo tắm màu xám nhạt, mở toang cả một khoảng trước ngực, tóc anh đã ráo rồi. Màn hình ti vi lúc sáng lúc tối, rọi trên khuôn mặt anh, trên sóng mũi cao thẳng, bờ môi mím nhẹ và đường xương hàm sắc bén mạnh mẽ.
Bỗng có âm thanh lanh lảnh vang lên: Gâu xin chào, tôi là cảnh sát trưởng Labrador…
Chu Tự: “…”
Hạ Nghiễn Châu thấy cô đi ra, anh hơi nghiêng đầu, vẫy tay bảo cô đến.
Chu Tự thong thả bước đi, dép lê mang trong nhà dẫm lên thảm trải sàn, không phát ra bất kỳ âm thanh nào cả.
Anh ở trong một ngôi nhà ba tầng độc lập, nằm ở nơi đắt đỏ nhất thành phố, nhìn ra cửa kính là cả thành phố sáng đèn hiện lên trước mắt.
Phong cách trang trí ngồi nhà này hết sức giản dị, đồ dùng thiết bị trong nhà được lắp đặt có vẻ toàn là hàng cao cấp. Có lẽ là do anh cứ phải đi đi về về, nên mỗi một góc trong nhà đều sạch sẽ trống trải, không có quá nhiều dấu ấn cuộc sống.
Khoảng cách từ hành lang đi đến phòng cách cũng không gần lắm, nhưng Hạ Nghiễn Châu nhìn cô suốt khoảng thời gian đó. Bên áo tắm của cô là một chiếc đầm dây, kiểu dáng khá bình thường kín đáo, chỉ để lộ bắp chân thon gọn.
Cô bước đến ngồi cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653531/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.