Hai người tắm rửa xong xuôi, Chu Tự ngồi trên giường để lau mái tóc ướt đẫm, cả người như bị tháo rời khiến cô chẳng muốn nhúc nhích, lười biếng chẳng muốn nói gì.
Hạ Nghiễn Châu đi tắm ra sau cô, trên eo anh quấn mỗi khăn tắm mới, không có dép lê nào vừa với chân anh, anh đành đi chân trần trên nền nhà. Từ nhà tắm cho đến giường, một hàng dấu chân ướt đẫm.
Chu Tự nhìn hàng dấu chân đó đến thất thần, khiến động tác lau tóc của cô nhìn càng biếng nhác hơn.
Hạ Nghiễn Châu đứng ngay giường nhìn dáng vẻ chậm chạp của cô, bỗng nhiên anh rướn người đến, niết cằm cô: “Có nước uống không?”
“Có trong tủ lạnh.” Chu Tự nói: “Trong bếp cũng có nước ấm, để tôi rót cho.”
Cô muốn đứng dậy, như Hạ Nghiễn Châu lại ấn đầu cô xuống: “Tự rót được.”
Anh đi vào bếp, lấy hai cốc thủy tinh trong tủ ra, rót hai ly nước ấm, rồi lại đi vào phòng ngủ. Căn nhà này đơn giản vô cùng, một phòng khách một phòng ngủ, quay về phía Nam, na ná như căn nhà ở thành phố Lâm của cô.
Nhưng Hạ Nghiễn Châu lại cảm thấy căn nhà này thoải mái hơn nhiều.
Anh đưa cốc nước cho cô, nhìn cô uống ừng ực cả nửa ly, có vẻ khát lắm rồi.
Hạ Nghiễn Châu cười cười, anh ngồi xuống cạnh cô, tình cờ nhìn thấy bình hoa ngay cửa sổ rất độc đáo.
Chu Tự phát giác anh đang nhìn, cô chủ động nói: “Lan hồ điệp.”
“Đẹp lắm.” Hạ Nghiễn Châu chẳng hiểu gì về nghệ thuật cắm hoa nhưng anh vẫn nhận ra mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-o-bac-dao-giai-tong/4653516/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.