Lục Khải lái xe về đến nhà lớn thì điện thoại reo lên, anh nhíu mày nhìn dãy số không tên nhưng vô cùng quen thuộc trên màn hình. Một lúc sau mới chậm rãi nhấc máy.
Ninh Lạc An nói: "Chào anh, vừa rồi chúng ta cầm nhầm diện thoại, điện thoại trong tay anh là của tôi."
Lục Khải đứng khựng lại ngay cửa, hai bảo vệ ở cổng cúi đầu: "Chào ngũ gia."
Anh gật nhẹ đầu một cái, đưa điện thoại ra xa lật qua lật lại nhìn kỹ, sau đó trả lời Ninh Lạc An:
"Ừm, nhầm rồi..."
"Vậy bây giờ chúng ta gặp nhau ở đâu để đổi lại?"
Lục Khải nghĩ ngợi rồi nói với cô: "Chút nữa tôi gửi địa chỉ", vừa dứt lời liền ngắt máy cái rụp không đợi cô nói thêm một câu nào.
Trước phản ứng lạnh lùng kia, Ninh Lạc An cảm thấy vô cùng bức xúc. Dù sao cũng đâu phải lỗi hoàn toàn do cô, tại sao cô phải cất công đi tìm anh ta để đổi điện thoại, thái độ của Lục Khải giống như chuyện không liên quan tới anh nên không cần thiết phải quan tâm. Điều này khiến ấn tượng của Ninh Lạc An về Lục Ngũ gia xấu đi mấy phần.
Cô ăn nốt tô mì đã nguội lạnh, nhìn đồng hồ sắp chuyển qua chín giờ tối, bèn nhanh chóng lên xe, đạp ga đến địa điểm mà Lục Khải mới gửi qua tin nhắn.
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Trước đây Ninh Lạc An từng đọc thông tin lý lịch của Lục Khắc ở trên mạng, biết được nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-lam-mong/3356021/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.