Edit: Mỳ
Sáng hôm sau, Lâm Ấu Tân nhận được điện thoại từ Chu Tĩnh Thủy. Lần trước hai người có trao đổi WeChat nhưng chưa từng liên lạc, nên cuộc gọi lần này khá bất ngờ.
Chẳng vòng vo, Chu Tĩnh Thủy kể ngay về cuộc trò chuyện với Chu Bẩm Sơn tối qua. Tóm lại là bố mẹ Chu Bẩm Sơn muốn gặp mặt hai vợ chồng họ trong ngày hôm nay. Hai người họ có hai lựa chọn, một là đến nhà Chu Tái Niên dùng bữa, hai là đón họ sang căn hộ Nam Sùng.
Phòng tập lúc này khá ồn ào, tiếng nhạc rock sôi động vẫn đang vang lên. Cô phải dùng tay che một bên tai, cứ ngỡ mình nghe nhầm.
“Hôm Nguyên đán, Chu Bẩm Sơn bảo em là anh ấy bị ốm nên không đến à?”
“Vâng đúng rồi.” Ở đầu dây bên kia, Chu Tĩnh Thủy cười khổ: “Nghe đã biết là lý do vớ vẩn rồi. Anh trai em khỏe như trâu ấy, bố em nghe xong tức gần chết, bảo anh ấy cố tình làm mất mặt ông.”
Thực ra, lời của Chu Nhữ Thừa còn khó nghe hơn nhiều, ngay cả Lâm Ấu Tân và cả nhà họ Lâm cũng bị nhắc đến.
“Đây là cách giáo dục của nhà họ Lâm à? Ông nội nó đã dạy nó như thế này sao? Lấy chồng rồi mà cũng không biết khuyên răn chồng, cứ thế hùa theo Bẩm Sơn giở trò à?”
Ông Chu Nhữ Thừa đã làm việc ở Bắc Kinh ba mươi năm, cùng với tài sản và danh tiếng tích lũy từ đời ông bà nội kinh doanh trước đây, ông gần như có thể hô mưa gọi gió.
Thế nhưng, gia đình họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/5058829/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.