Edit: Mỳ
Lời cô nói tuy không rõ ràng, ngọt ngào mềm mại nhưng cũng đủ để anh hiểu ý. Chỉ là vừa dứt lời, cả hai đều sững sờ, đặc biệt là Chu Bẩm Sơn. Vốn dĩ đang kìm nén, giờ đây những sợi dây căng cứng trong đầu anh đã đứt mất vài sợi.
Anh cau mày, giọng nói có chút khó khăn: “Ấu Tân, hôm nay không được.”
Cơ thể Lâm Ấu Tân đột ngột cứng đờ, đôi mắt ngấn nước mơ hồ nhìn anh: “…Tại sao? Anh không muốn em sao?”
Giọng cô run rẩy đầy vẻ không tin nổi. Thậm chí vì là người chủ động nên cô càng thêm tủi hổ. Cô đã cố gắng đến mức đó, vậy mà anh vẫn không đồng ý?
Thấy cô hiểu lầm, Chu Bẩm Sơn lập tức ôm chặt cô vào lòng, để phần cơ thể cả hai dán vào nhau sát hơn nữa. Anh hôn cô thật mạnh: “Không phải. Sao anh lại không muốn em được chứ? Anh nằm mơ cũng muốn em.”
“Nhưng chúng ta không có bao cao su, Ấu Tân. Em mua chưa?”
Em mua chưa?
Câu hỏi hồn bay phách lạc ấy như một quả tạ lớn từ trên trời rơi xuống, gõ mạnh vào đầu cô, khiến cô tỉnh cả người. Lâm Ấu Tân ngớ ra, cơn khao khát trong lòng lập tức tiêu tan. Mọi cảm xúc mãnh liệt đều thoái lui về cơ thể rồi dần dần nguội lạnh. Cô vậy mà lại quên mất chuyện này.
Hôm nay quá đột ngột, không ai trong số họ chuẩn bị sẵn đồ dùng. Nhưng tại sao anh lại không mua trước? Một người chu đáo đến mức luôn có nước súc miệng, khăn giấy ướt tẩm cồn và băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/5058828/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.