Sau tiết thể dục, căng tin chật cứng học sinh đến mua đồ uống, Trương Khả từ trong đám đông lao ra, lấy bốn chai coca ướp đá, để lại một bình cho mình, còn lại ném cho ba người khác.
Hàn Mộng: "Aiya! Lạnh quá, ta nói muốn nhiệt độ bình thường mà."
Trương Khả cắt ngang: "Lão gia cậu lắm yêu cầu thế? Muốn nhiệt độ bình thường thì tự đi mà mua."
Hàn Mộng: "Bên trong đều là alpha một thân đầy mùi mồ hôi, buồn nôn chết rồi, ta không muốn đi."
Trần Oánh Oánh: "Mới vừa học tiết thể dục mà cậu không chảy mồ hôi?"
Hàn Mộng kiêu ngạo, nói: "Tớ trước xịt khử mùi, sau xịt nước hoa."
Tưởng Nghiêu thán phục: "Tinh tế, người anh em."
Hàn Mộng: "Quá khen, ôi chao, Tưởng Nghiêu, hình như trên người cậu cũng không có mùi mồ hôi, dùng nhãn hiệu khử mùi nào thế?"
Tưởng Nghiêu cười cười: "Rất đơn giản, không vận động là được rồi."
"..."
Trần Oánh Oánh trợn mắt khinh thường: "Nhất thời cũng không biết trong hai người các ngươi ai kỳ quái hơn."
Còn 7, 8 phút nữa mới lên lớp, bốn người bọn họ chậm rãi trở về phòng học, đột nhiên, Trương Khả đụng đụng cánh tay Tưởng Nghiêu, hạ thấp giọng: "Nhìn kìa, bốn người phía trước kia chính là tứ đại hộ pháp."
Tưởng Nghiêu ngưỡng mộ đại danh đã lâu, thuận theo ánh mắt của cậu ấy nhìn sang, thấy bốn người đang đi tới, chiều cao chênh lệch khá rõ ràng..
"Có omega à? Tôi tưởng đều là alpha."
Tứ đại hộ pháp là cán bộ học sinh trực tiếp phụ trách sự vụ trường học, theo lý mà nói phải đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-mot-chut/268960/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.