Thứ sáu, đại hội thể thao.
Tưởng Nghiêu ngủ đến bảy rưỡi mới dậy, vội vàng vệ sinh cá nhân, xõa tóc mái xuống, đeo cặp kính gọng đen, lại hóa thân thành một thằng con trai quê mùa bình thường.
Lúc đóng cửa phòng trùng hợp gặp bạn cùng bàn của mình, Tưởng Nghiêu chào hỏi: "Chào buổi sáng nhé, cậu cũng mới dậy à?"
"Tôi quên đồ nên quay lại lấy, cậu tưởng ai cũng như cậu chắc?"
"..."
Ngày mới lại bị đối xử vô tình.
Đến lớp học, lão Ngô nói những mục cần chú ý, sau đó loa phát thanh vang lên giọng Trương giáo chủ thông báo học sinh các lớp ra sân bóng. Sân bóng của trường Trung học số 1 không có khán đài, học sinh chỉ có thể mang ghế từ trong lớp, ngồi ở vị trí được chỉ định cho từng lớp trên sân.
Phòng học lớp A1 nằm ở tầng giữa tòa nhà dạy học, bên trên có lớp đi xuống, bên dưới có lớp chưa đi, thành thử kẹt mãi nơi đầu cầu thang, chẳng nhúc nhích được tẹo nào.
Tưởng Nghiêu dứt khoát đặt ghế ngồi xuống: "Triệt Triệt ngồi chung đi, giữ sức chiều chạy tiếp sức giành hạng nhất."
Doãn Triệt mặc kệ hắn.
Hàn Mộng cảm thấy tương tác giữa hai người thú vị, cộng thêm lần trước Doãn Triệt chủ động nói chuyện với hắn nên ấn tượng đã khác trước, thế là cũng to gan xen vào: "Tưởng Nghiêu ông có xấu hổ không? Người ta là beta mà còn không ngồi đâu đấy."
"Chốc nữa cậu đứng tê chân là biết ngay tôi muốn tốt cho cậu."
Doãn Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825269/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.