Vài ba ngày sau, sức nóng của bài đăng tạm thời lắng xuống.
Bởi vì đại hội thể thao mỗi năm một lần lại đến.
Là một trong số ít những hoạt động lớp 12 có thể tham gia, tụi học sinh cực kỳ tích cực, trước đây lớp phó thể dục phải gào thét xin xỏ khắp nơi mới có người đồng ý đăng ký, thì nay vừa hay tin tức đã có mấy người chủ động điền tên.
Dù sao cũng là lần cuối rồi, còn không để lại chút kỷ niệm thì thanh xuân kết thúc mất.
Quách Chí Hùng nhìn danh sách đăng ký điền gần kín, cảm động rưng rưng nước mắt: "Không dễ dàng mà, con trai A1 chúng mình cuối cùng cũng phấn đấu được một lần, còn ai muốn đăng ký không? Thắng thua không quan trọng, quan trọng là tham gia!"
Hàn Mộng: "Tao muốn thử thách 1000m một lần nữa."
Quách Chí Hùng: "Mày cút."
Tưởng Nghiêu bị đùn cho hạng mục chạy 1000m như lẽ dĩ nhiên, hơn nữa còn được đặt kỳ vọng rất cao, không giành hạng nhất thì chạy xong đừng hòng yên.
Lần này Doãn Triệt không bị bắt tham qua hạng mục quá sức, chọn bừa một môn gập bụng.
Quách Chí Hùng vẫn nhớ kỳ trước cậu chống đẩy dập mũi chảy máu, dè dặt hỏi: "Anh Triệt, cậu không sao thật chứ? Không được chúng mình vẫn còn ứng viên khác."
Doãn Triệt ký tên một cách phóng khoáng lưu loát, ngước đôi mắt ác liệt.
"... Anh làm được! Anh làm được! Nhất định anh có thể diệt gọn tất cả giành lấy ngôi đầu!"
Doãn Triệt khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825175/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.