Những điều thầy cô cấp ba nói đều là lừa dối.
Doãn Triệt - người vừa phải viết xong ba bài luận cuối kỳ trong một tuần - đã đưa ra kết luận này.
Đại học không hề nhẹ nhàng.
Trước đây ở cấp ba, kiến thức chỉ gói gọn trong ngần ấy nội dung, hiểu kĩ là có thể vận dụng trôi chảy. Tuy nhiên lên đại học cái gì cũng phải tự mày mò đi hỏi, kiến thức cần học nhiều không đếm xuể.
Đã một tuần nay giấc ngủ của cậu không quá sáu tiếng.
Tưởng Nghiêu thoải mái hơn cậu chút xíu, chuyên ngành Luật hết môn sớm hơn vài ngày, thi cuối kỳ theo hình thức thi viết, hầu như đều được điểm tuyệt đối, dạo này hắn tương đối rảnh rang nên chủ động gánh vác tất cả việc nhà.
Hai người họ ở chung cư cho thuê gần trường, dĩ nhiên diện tích không bằng ở nhà nhưng được cái riêng tư, không ai làm phiền.
Gõ xong chữ cuối cùng, Doãn Triệt soát lại từ đầu đến cuối bài luận thô một lần, nhấp nút lưu, gập máy tính xách tay rồi đứng dậy khỏi ghế xoay, lơ mơ xoay người nhào lên giường.
Tưởng Nghiêu kêu khẽ, bỏ điện thoại bóp gáy cậu: "Thỏ con, xem anh là đệm thịt à?"
Doãn Triệt nằm sấp trên người hắn, cọ má vào áo ngủ của hắn mà nỉ non: "Mệt quá..."
Tưởng Nghiêu tuân thủ nghiêm ngặt chức trách của một đệm thịt, nằm yên không nhúc nhích, đưa tay xoa bóp cổ, vai, lưng cho cậu: "Đỡ hơn tí nào chưa?"
"Ừm..." Doãn Triệt nhắm mắt tận hưởng, bị sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825101/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.