Chỉ vì câu nói ấy mà mấy hôm nay Doãn Triệt đều bất an. May sao sau khi nộp bài luận cuối cùng, giảng viên rất hài lòng và cho cậu điểm xuất sắc, học kỳ một năm nhất đại học kết thúc suôn sẻ, hai ngày tới sẽ thu dọn vali chuẩn bị về nhà.
Cậu và Tưởng Nghiêu đã bàn với nhau đón sinh nhật ở trường, một là tiện, hai là như Tưởng Nghiêu nói thì về nhà cũng không có sinh nhật bất ngờ, chưa biết chừng còn có kinh hãi, thôi cứ ở trường cho lành.
Vì vậy Doãn Triệt đã hao tâm tổn sức sắp xếp kế hoạch của cả ngày hôm đó, sáng sớm tự tay nấu một bát mì trường thọ, sau đó đến sân trượt băng chơi, buổi trưa đặt ở nhà hàng lọt bảng xếp hạng, sang chiều đi xem phim, buổi tối về nhà ăn cơm, nguyên liệu chuẩn bị sẵn bảo quản trong ngăn đông tủ lạnh.
Về phần quà sinh nhật, cậu đã chuẩn bị một cây bút máy ngòi vàng 24K đắt tiền, sau này Tưởng Nghiêu tham gia cuộc thi biện luận hoặc lúc kiện tụng có thể cài trên túi áo trước ngực, đồng hành cùng hắn từng giây từng phút.
Thật ra ban đầu cậu mới là người muốn học Luật.
Lúc điền chuyên ngành cậu từng đắn đo giữa khoa Luật và khoa Tâm lý, Doãn Quyền Thái khuyên cậu học Luật, dù sao gia đình cũng có nguồn lực và quan hệ, con nối nghiệp cha là lựa chọn rất tốt.
Nhưng Tưởng Nghiêu nói: "Làm nghề này phải tranh luận quyết liệt dựa vào lý lẽ với người khác, tính cậu không cứng rắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-y-toi-di-ma/2825100/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.