Những hạt mưa rơi xuống mái ngói cong vút màu xanh lá, trong không khí tràn ngập hơi nước ẩm ướt.
Hạ Trầm Yên từ từ ngẩng đầu lên.
Thái giám cầm danh sách trong tay quên mất tiếp theo phải hỏi gì, ngay cả Thái Hậu đang ngồi trên ghế cũng phải sững sờ.
Vẻ mặt Lục Thanh Huyền vẫn rất bình tĩnh, chàng ngồi trên ghế rồng cao quý hoa lệ, anh tuấn vô song, làn mi mỏng dài hơi rũ xuống, nhàn nhạt nhìn nàng.
Hạ Trầm Yên đối diện với chàng, ánh mắt nàng cũng bình tĩnh, trên mặt không có biểu tình gì.
Cung điện trán lệ trở thành tấm nền cho hai người họ, vạn vật trên thế gian dường như đã mất đi màu sắc của nó, chỉ có hai người họ là vẫn còn sức sống.
Sau hai hơi thở, Hạ Trầm Yên nhẹ nhàng cụp mắt xuống.
Thái giám cuối cùng cũng nhớ đến trách nhiệm của mình, hỏi: “Cô đã đọc sách bao giờ chưa? Có thể……”
Lục Thanh Huyền giơ tay ngắt lời thái giám.
“Để lại thẻ bài.” Chàng nhẹ nhàng nói.
Thái giám sửng sốt một chút, lập tức nói: “Hạ Trầm Yên, để lại thẻ bài, ban một túi thơm ——”
Hạ Trầm Yên nhận lấy túi thơm, cùng bốn tú nữ không được chọn đi theo ma ma ra ngoài điện.
Lúc này nàng mới nhận ra đôi giày thêu của mình quả thật rất ẩm ướt.
Nàng dẫm lên đôi giày ướt của mình và quay trở lại thiên điện. Các tú nữ trong thiên điện đã được chia thành hai nhóm, nhóm thứ nhất có mười hai tú nữ, nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-thien-ai/3090627/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.