Quân doanh đã hết việc, Thẩm Bạch Cảnh cũng không cần dậy sớm nữa, ôm Dung Hoa thân mật.
“Hôm nay Vương gia không bận ư?” Dung Hoa sửa sang lại quần áo hỏi.
“Có, chuyện lớn.” Thẩm Bạch Cảnh nghiêm trang nói, “Ở cùng chính quân của bản vương.”
Nha hoàn hầu hạ đều đỏ mặt, cúi đầu, mắt nhìn thẳng lui ra ngoài.
“Sao Vương gia lại như thế trước mặt nhiều người vậy chứ.” Dung Hoa đã quen với cái miệng trêu chọc của Thẩm Bạch Cảnh, chẳng qua có người ở đây nên không khỏi thẹn thùng.
“Nhiều người thì sao, ngươi vẫn là chính quân của ta.” Thẩm Bạch Cảnh nhéo nhéo tay Dung Hoa.
Từ khi Thẩm Bạch Cảnh ra lệnh, miễn là làm ra được món Dung Hoa thích thì sẽ có thưởng hậu hĩnh, tất cả đầu bếp đều vắt óc ra làm đủ thứ món đẹp đẽ ngon miệng.
“Thích món chè này không?” Thẩm Bạch Cảnh thấy Dung Hoa ăn nhiều hơn thường ngày nửa chén.
“Vâng.” Dung Hoa gật đầu, “Chè táo đỏ và nấm tuyết ngọt mà không ngấy, không kém gì trong cung.”
“Thưởng.” Thẩm Bạch Cảnh cười nói, “Ngoài ra, xuống dưới nói chính quân không thích món măng này, sau này đừng nấu nữa.”
“Vâng.”
Tới nha hoàn quét rác chính viện còn biết, Vương gia yêu thương chiều chuộng chính quân chỉ có thừa chứ không thiếu.
Ăn xong, Thẩm Bạch Cảnh nói có việc, đi đến phòng bếp.
Thẩm Lâm mượn cơ hội này lộ mặt gặp Dung Hoa.
“Điện hạ, tra ra thân phận của Đào Chu rồi.” Thẩm Lâm đưa Dung Hoa một phong thư, “Tốn hơi nhiều sức, điện hạ tha tội.”
“Không sao.”
Dung Hoa xem xong rồi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-tai-ha/1198288/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.