Editor: camanlwoibieng
------------------%------------------
"Độc Cô Ly, trái với kẻ thanh cao kiêu ngạo như ngươi. Cô từ nhỏ đã sống trong âm mưu quỷ kế, tất cả mọi người đều muốn cô chết, nếu lòng không đủ hiểm chỉ sợ cô đã sớm mất mạng." Hách Liên Thần nắm chặt dây cương, ánh mắt càng ngày càng sắc lạnh, "Cô muốn có được Mỹ Nhân tộc thì có gì sai? Cô chỉ muốn giết hết toàn bộ những kẻ cản trở đại nghiệp chinh phục thiên hạ của mình, vậy sai ở đâu?"
Gió lạnh thấu xương thổi dưới bóng đêm đen kịt, không ngừng lướt qua tay áo của mấy ngàn tướng sĩ bên ngoài thành Yến Đô.
Độc Cô Ly nắm chặt kiếm, con ngươi lạnh như băng càng thêm đông cứng.
Y nói: "Ngươi ngăn cản con đường của A Vân, là sai."
Hách Liên Thần nhìn y, đột nhiên cười thành tiếng, hắn cười ha ha, cười đến sắp không dừng lại được, dường như đang trào phúng y. Cười xong, hắn lớn giọng nói: "Độc Cô Ly! Ngươi quên rồi à? Cuộc chính biến Ung Quốc lúc trước là do một tay ngươi gây ra!"
"Lý Thanh Vân suýt chút nữa mất đi ngôi vị Hoàng đế, đó cũng là tại ngươi!"
Hách Liên Thần chỉ vào y, ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi kiêu ngạo, ngươi cao cao tại thượng, kẻ nào ngươi cũng cảm thấy không vừa mắt, ngươi một lòng chỉ tìm cách làm suy yếu thế lực Ung Quốc, vì Tinh Thần Lâu, vì vị ân sư kia của ngươi, vì cái gọi là thiên hạ, ngươi thiếu chút nữa đã tự tay giết hắn!"
Hách Liên Thần khinh thường nói: "Ngươi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3675779/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.