Editor: camanlwoibieng
----------------%-----------------
Diệu Linh nói rất nhiều, nhưng vẫn không thay đổi được suy nghĩ của Lý Thanh Vân, liền bật khóc ngay tại chỗ.
Hắn tuy rằng thích Lý Thanh Vân,trong lòng cũng có loại ý nghĩ cùng Lý Thanh Vân điên loan đảo phượng.
Nhưng cũng chính bởi vì hiểu rõ tính tình Của Lý Thanh Vân, mới cảm thấy để cho người kiêu ngạo tự phụ như Lý Thanh Vân buông tha quyền khống chế ở một phương diện nào đó, là chuyện khiến hắn khó chịu cỡ nào.
Hắn đã phạm một sai lầm, một sai lầm cực lớn.
Thanh Dương kéo Diệu Linh thất hồn lạc phách ra phía sau. Hắn lấy bình ngọc màu máu đưa cho Lý Thanh Vân, nhìn qua thần sắc ảm đạm khó hiểu của đệ đệ, lạnh lùng nói: "Bệ hạ, ăn trùng cái xong, phải giao hợp bảy ngày bảy đêm sau khi trùng đực hòa tan mất, mới có thể giải cổ..."
Lý Thanh Vân lập tức nhận lấy bình ngọc. Hắn nhìn cổ trùng màu máu, đem cổ trùng đổ vào lòng bàn tay, gần như không do dự, trực tiếp nuốt vào trong bụng.
Khi lần thứ hai nâng mắt lên, đáy mắt đã là một mảnh sát khí.
"Chuyện hôm nay, nếu hai người các ngươi dám tiết lộ ra ngoài dù chỉ một chút, cô nhất định phát binh tấn công Miêu Cương!"
"Ta tuyệt đối sẽ không nói ra một chữ với bên ngoài." Diệu Linh đỏ mắt thề.
"Thanh Dương cũng sẽ thủ khẩu như bình*." Thanh Dương thanh âm nhàn nhạt. Hắn cảm thấy việc này không liên quan đến mình, dù sao người phạm sai lầm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516725/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.