Editor: camanlwoibieng
---------------%-----------------
Mặt Trăng lặng lẽ ẩn sau mây đen, các ngôi sao chợt lóe lên, bầu trời vạn dặm không mây, gió lạnh trong đêm khuya lặng lẽ thổi qua ngôi làng nhỏ tựa như thế ngoại đào nguyên trên sườn núi Vân Hồ Sơn này.
Đêm nay, có mấy người nhất định sẽ khó mà yêu giấc.
Trước mắt Độc Cô Ly là một màu đen, bên tai yên tĩnh, trống trải an bình đến mức đáng sợ.
Y đã quen sống một thân một mình, sớm đã quen với bóng tối, từ lâu đã luyện được tâm tính dù xảy ra chuyện gì lòng cũng không gợn sóng. Nhưng khi thiếu niên câm Cửu Nhi bên cạnh vội vàng chạy trốn, cả phòng chợt như tĩnh mịch bình thường yên ổn lại, chợt làm cho y sinh ra một loại cảm giác không chân thật.
Nhưng xúc cảm mềm mại giữa môi răng của thiếu niên vừa rồi vẫn không ngừng hiện lên trong đầu y.
Năm ngón tay thon dài của Độc Cô Ly vươn ra, mặt trên còn lưu lại một chút dục vọng, là đến từ Cửu Nhi.
Y thực sự không thích nam sắc, nhưng chuyện tối nay, làm Độc Cô Ly bắt đầu hoài nghi.
Sáng sớm hôm sau--
Lý Thanh Vân dậy thật sớm, đến gõ cửa phòng Độc Cô Ly, được y cho phép, hắn mới tiến vào trong phòng. Hắn thử mở miệng nói chuyện, độc dược vẫn còn như cũ khiến cổ họng hắn không cách nào phát ra thanh âm, vì thế liền từ bỏ, cầm lấy xiêm y đã giặt xong, đi qua mặc vào cho Độc Cô Ly.
"Đêm qua..." Giọng nói Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516722/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.