Editor: camanlwoibieng
---------------%------------------
"Tô Ngọc, ngươi thích Độc Cô Ly, đúng không?" Lý Thanh Vân nhìn thẳng vào Tô Ngọc.
Tô Ngọc khiếp sợ ngẩng đầu: "Bệ hạ, tuyệt đối không có chuyện này!"
"Không có?" Lý Thanh Vân sắc bén nhướng mày, một bộ tư thái của người nắm quyền sinh sát trong tay, hắn kiêu ngạo nhìn qua Tô Ngọc, "Tô Ngọc, ngươi thật sự cho rằng cô không biết tâm tư của ngươi đối với Độc Cô Ly sao? Mỗi lần cô triệu kiến ngươi đến cung, đôi mắt này của ngươi thời thời khắc khắc đều nhìn chằm chằm hắn!"
Tô Ngọc sắc mặt trầm xuống, cúi đầu nói: "Thần tuyệt không có tâm tư khác! Xin bệ hạ minh giám!!"
"Vậy ngươi nhìn thử xem, đây là cái gì?"
Một bức tranh được ném xuống trước mặt Tô Ngọc, chậm rãi mở ra, bên trong bức họa là một bóng lưng xinh đẹp, tóc đen óng mượt, sợi tóc tuôn dài như là thác nước, xương bả vai tinh xảo vô cùng, có thể loáng thoáng nhìn được một vết bớt màu đỏ tươi bất thường mỗi giờ mỗi khắc đều lộ ra khí tức câu người.
Bức họa xuân sắc, rực rỡ vô cùng.
"Tô Thái y, bức họa này chính là tìm được trong phủ đệ của ngươi, mấy ngày gần đây mới được truyền đến tay cô. Nghe nói Tô Thái y ngoại trừ một thân y thuật, ngay cả kỹ năng hội họa cũng rất tuyệt. Xuân sắc này, khung cảnh trong tranh chính là suối nước nóng ở Long Tiên Cung, chẳng lẽ bóng lưng trong tranh không phải Độc Cô Ly?"
Lý Thanh Vân đem bức họa mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516701/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.