Editor: camanlwoibieng
---------------%------------------
Một đêm tuyết rơi dày đặc chậm rãi trôi qua, hoàng cung Ung Quốc vàng màu bích ngọc được tổ điểm một vẻ trắng xóa, lộng lẫy tựa như tiên cảnh. Hoa Mai trong cung chậm rãi nở rộ, hương hoa tỏa khắp bốn phía. Bình minh ló dạng giữa trời Đông giá rét, các cung nữ dậy sớm chuẩn bị hầu hạ chủ tử.
Quần thần bách quan sớm đã ở trong Kim Loan Điện chờ bệ hạ lên triều. Nhưng hôm nay họ không chờ được Hoàng đế bệ hạ kia, ngược lại chờ được vị Tổng quản Lục Hoa vẻ mặt xanh mét chậm rãi đi tới, giọng nói sắc nhọn: "Hôm nay bệ hạ bị nhiễm phong hàn, không lên triều--"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt các quần thần đều không vui.
Lục Công công lạnh mặt rời đi.
Sắc mặt của bọn họ đầy vẻ nghi hoặc nghiêm túc, tụm năm tụm ba rời đi, có một số người tụ tập lại cùng một chỗ thảo luận hôm nay bệ hạ thế nào.
"Từ lúc bệ hạ tỉnh lại sau khi rơi xuống nước ở Ngự Hoa Viên, thân thể ngày càng không bằng trước kia."
"Hậu cung không có phi tử, bệ hạ không lại có con nối dõi, trong cung cũng chỉ có một nam nhân, cục diện này quả thực nguy hiểm a."
Đại tướng quân - Tiêu Tử Nghĩa nghiêm mặt nói: "Hai vị đại nhân đừng nói bậy, bệ hạ tuổi vẫn còn trẻ."
Lão thần kia lo lắng nói: "Bệ hạ tuổi trẻ không sai, nhưng chuyện thích nam sắc là thật. Hắn không lập phi, không sủng hạnh nữ nhân, không sinh hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-phan-dien-sinh-ton-cong-luoc/3516700/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.