Tấu chương trải dài trên bàn làm việc, xung quanh tĩnh lặng vô cùng, Trầm Nghị đăm chiêu xử lý công vụ, không để tâm rằng đã quá giờ nghỉ ngơi.
Tịch Dao mở nhẹ cửa đi vào, bàn tay nhỏ cầm món điểm tâm hắn thích nhất, khuôn mặt hớn hở.
"Phu quân, ăn chút rồi đi ngủ"
Hắn thấy nàng bước vào, đôi mắt ánh lên phần nuông chiều, bàn tay vỗ 2 phát lên đùi mình rồi dang tay ra, nàng cũng hiểu ý thuận theo, tiến tới ngồi gọn trong lòng hắn.
"Tiểu Dao còn chưa ngủ sao? Muộn rồi"
Nàng không trả lời, nhẹ nhàng lấy một miếng điểm tâm đưa lên miệng hắn.
Trầm Nghị cắn lấy một miếng rồi cúi xuống chiếm tiện nghi của Dao Dao, hương vị điểm tâm hòa cùng nụ hôn, mới lạ vô cùng.
"Thật ngọt"
Hắn bỗng nhiên gạt hết đống tấu chương sang một bên để lại chiếc bàn không lưu lại gì. Dạo gần đây đống quan thần đều là tấu những chuyện không đâu, khuyên hắn nên có hậu duệ, hại hắn không được ngủ sớm cùng nàng, đã vậy thì tạo lấy một là được.
Trầm Nghị nhấc bổng Tịch Dao lên, đè nàng xuống chiếc bàn đó. Nàng có hơi hốt hoảng, vội vã lấy 2 tay chắn đằng trước.
"Phu quân, chàng làm gì vậy, đây là thư phòng đó"
"Tạo hài tử"
Nhận thấy ánh mắt to tròn của nàng nhìn chằm chằm hắn, Trầm Nghị cúi xuống ghé cổ nàng nói nhỏ nhẹ
"Trẫm yêu nàng, một mình nàng thôi, trẫm muốn sủng ái nàng, đem nàng làm bảo vật trong tay"
Tịch Dao trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619811/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.