Tịch Dao ngồi trên xe ngựa lo lắng khôn xiết, đôi tay nhỏ bé nắm chặt thập phần sợ hãi.
Nàng dự định sẽ chỉ ở lại đây hơn một năm nữa là có thể về nhà rồi, ai ngờ có khi chưa kịp về đã phải nộp mạng tại nơi này rồi.
"Cô nương, mời vào"
Nàng bị đưa vào một căn phòng xa hoa, vừa vào đã bị đám nô tì lôi đi tắm rửa, phản ứng cũng không kịp.
"Này! Chờ đã! Các ngươi làm gì vậy?"
Trong bồn tắm rải toàn hoa hồng, thoạt nhìn khá xoa hoa, nến cũng là nến hương thượng hạng.
Đám nô tì kì cọ chân tay cho Tịch Dao, bọn chúng cố ý kì thật mạnh, khiến nàng đau rát vô cùng.
Đám nô tì hầu hạ xong cho Tịch Dao thì liền lui xuống, một trong số đó lẻo mép bàn chuyện.
"Các ngươi nói xem tại sao bệ hạ lại đưa về một nữ nhân không rõ thân thế, lại còn xinh đẹp đến như vậy"
Cung nữ bên cạnh nhếch mày, hất cằm, giọng điệu ghen ghét.
"Tất nhiên là ả ta quyến rũ bệ hạ rồi, một thứ dân tầm thường, cũng gọi là có tư sắc, tất nhiên là dùng nhan sắc câu dẫn nam nhân"
"Các ngươi vừa mới nói gì?"
Tiếng giọng trầm ấm của nam nhân vang lên. Đám cung nữ nhìn thấy liền một loạt quỳ rạp xuống đất, không dám ngẩng đầu.
Đôi mắt Trầm Nghị xoẹt qua một tia sát khí, khuôn mặt vẫn không hề biến dạng nhìn sang thái giám đứng cạnh.
"Giết"
Đám cung nữ nghe thấy thì hốt hoảng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619802/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.