“…Khi trẫm trăm tuổi, nhị vị Hoàng Tử không được kế thừa vương vị, nhược bằng trẫm vẫn chưa có Hoàng Tử nốidõi, ngai vị sẽ truyền lại cho Kỳ Vương, nếu trẫm có tôn tử thừa tự thìphải do từ Thừa Kiền cung sinh ra. Hôm nay quý phi chỉ vì một lỗi nhỏ đã mẫu hậu trách phạt, hiện tại vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, phải chăng có ýđồ mưu hại Đế Mẫu?…”
Cao Viễn nhận lệnh tuyên đọc thánh chỉ,hắn thật sự không thể không giật mình cả kinh. Tội danh này rất lớn,Hoàng Tử thừa tự của Thánh Cảnh Đế đã hiếm hoi, vậy mà hai vị Hoàng Tửlại không thể kế thừa ngai vị Hoàng Đế. Hôm nay Hoàng Đế ban chiếu trách vấn Thái Hậu, đến lúc này mọi người đều biết rằng long nhan đang phẫnnộ cực điểm. Hắn liếc nhìn Tiết Thái Hậu sắc mặt trắng bệch cùng nhómtần phi quỳ trước Thiên Điện kinh hoàng thất sắc, tất cả đều sợ đến runrẩy cả người, Cao Viễn vừa âm thầm than xót trong lòng vừa tiếp tụctuyên đọc chiếu chỉ.
“…Vài năm nay phượng thể của mẫu hậukhông khỏe, trẫm không muốn nội tình trong cung phiền lụy đến người, nay thỉnh mẫu hậu yên tâm an dưỡng tại Trường Khánh Cung, mọi việc tronghậu cung đã có sáu nữ quan tại Thừa Kiền Cung xử lý. Khâm thử!”
Cao Viễn khép lại thánh chỉ, hắn thỉnhThái Hậu nghỉ ngơi nhưng còn chưa ra đến cửa đã nghe bên trong TrườngKhánh Cung vang lên tiếng thét sợ hãi, nguyên lai Tiết Thái Hậu đã tứcgiận đến bất tỉnh. Nếu biết sự tình sẽ như thế thì sao còn gây nên tội?Nếu Thái Hậu từ bi nhân ái, đối đãi tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-hoa-mi/1617293/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.