“Cô nương đang suy nghĩ điều gì sao?”,bên ngoài trời đã bắt đầu nổi gió, tiết trời vào thu, từng cơn gió xoáymang theo lá khô rơi rụng ngoài đình viện. Thời điểm Tình Tuyết mang trà nóng tiến vào liền nhìn thấy Tranh đang thơ thẩn ngồi bên cửa sổ nhìnra ngoài, hai tay chống cằm có chút đăm chiêu.
“Ta đang nghĩ…ba ngàn cấm vệ quân này quả thật rất có duyên với chúng ta a!”, Tranh mỉm cười chua xót nhìn bóngdáng cấm vệ quân thấp thoáng bên ngoài Thừa Kiền Cung.
“Giờ phút này mà cô nương còn nói nhữnglời này sao!”, Tình Tuyết càu nhàu phản bác. Nàng vẫn nhớ như in buổitối hôm đó…Thánh Cảnh Đế giá lâm Thừa Kiền Cung, Hoàng Đế không nóikhông cười, dáng vẻ thật sự không giống ngày thường. Trước tiên, HoàngĐế không cho kinh động đến quý phi, Trầm thượng cung bẩm báo rằng nươngnương đang ở trong thư phòng, hắn phân phó nữ quan nội thị lui ra rồibừng bừng nổi giận đạp mạnh cửa thư phòng. Hoàng Đế ném phương thuốcxuống trước mặt cô nương. Lúc đó…ai…vẻ mặt cô nương vô cùng bình tĩnh,nàng chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu, “Bệ hạ đã biết?”.
Ánh mắt của bệ hạ nhìn cô nương khiấy…ngay cả Tình Tuyết cũng không đành lòng…cô nương chỉ im lặng khôngnói nửa lời. Buổi tối hôm đó, ba ngàn cấm vệ quân trùng trùng điệp điệpbao vây bên ngoài Thừa Kiền Cung, cẩm y vệ cùng thống lĩnh cấm vệ quâncanh phòng cẩn mật ngoại điện. Hiện tại, tiếng bàn tán trong cung sôitrào cực điểm, bọn họ đều đoán quý phi vì xúc phạm Thánh Cảnh Đế nên bịgiam lỏng trong Thừa Kiền Cung. Liên quan đến sự tình ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-hoa-mi/1617292/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.