Phan thị và Tiết Oánh vừa mới nghiên cứu về mục đích của Phùng Tĩnh Tô, đến cuối, hai người chỉ có thể suy đoán rằng Phùng Tĩnh Tô vừa mới về nước, trong cung không có mẹ đẻ nâng đỡ, thế đơn lực cô nên tất nhiên sẽ muốn tìm một chỗ dựa.
Bây giờ Hoàng Hậu có nữ nhi Hòa Gia Công Chúa, mặc dù Quý phi không có nữ nhi nhưng Nhị Hoàng Tử cùng Thái Tử và Hoàng Hậu tranh đấu cực kỳ ác liệt nên cũng sẽ không che chở cho ai. Thục phi có Trinh Thục Công Chúa, Hiền phi bệnh lâu, Đức phi không ra ngoài, các phi tần khác đều muốn tranh giành đấu đá, che chở một cô Công Chúa không có lợi ích gì chắc chắn không phải là lựa chọn sáng suốt. Nếu trong đám phi tần không có người thích hợp thì Phùng Tĩnh Tô chỉ có thể phóng tầm mắt ra xa hơn. Thái Tử là một lựa chọn rất tốt, dù sao cũng là Thái Tử, giữ gìn mối quan hệ cùng Thái Tử chính là có thêm tấm khiên bảo hộ cho tương lai.
“Vốn Thái Tử và Vân Dật Công Chúa đã là huynh muội, sao phải bỏ gần tìm xa làm gì?” Trên xe ngựa, Tiết Oánh và Phan thị bắt đầu thảo luận về chủ đề dang dở.
“Huynh muội trong cung cũng chỉ biết nhau hơn người xa lạ một chút thôi.” Phan thị nói: “Vân Dật Công Chúa đối xử tốt với Ngải nhi thì vừa có thể lôi kéo Thái Tử, vừa có thể lôi kéo cha ngươi. Cô Công Chúa này ra ngoài mười năm, đến một thư viện nghe nói là rất nổi danh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tuong-luong-khuynh-quoc/2721133/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.