Ngày hôm nay Khương Tố đi ra ngoài đến tận tối mới quay về. 
Có một vị đại nho trong kinh mở tiệc chiêu đãi khách quý tứ phương, người đến đông nghịt không đủ chỗ ngồi. Trong bữa tiệc còn có thể luận đàm tình thế thiên hạ, phàm là nói năng hữu lý tự nhiên sẽ không có người trách tội, thế nhưng nếu có người nhân cơ hội ác ý dèm pha Khương quốc, chỉ sợ liền không có cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai. 
Gia Cát Du cũng có mặt trong hàng ngũ khách mời, Khương Tố cũng rất thưởng thức người này, trong lòng có chút tâm tư muốn kết thân lôi kéo vì vậy liền giấu đi thân phận tiến đến kết giao. 
Cho dù hiện tại thủ hạ dưới tay hắn vẫn chưa thể xác định thân phận của người này, bất quá đối phương dọc nhiều sách vở văn chương hơn người, hôm nay chỉ là nói chuyện xã giao đã khiến Khương Tố có cảm giác ngộ ra nhiều thứ. 
Đợi đến lúc yến hội kết thúc Khương Tố liền quay vể tẩm cung, vậy mà lại không thấy bóng dáng của Khương Trạch, nghe nội thị báo lại y còn ở thư phòng liền cho rằng tiểu hài tử kia ước chừng là đang giận dỗi, vì vậy liền vội vã tắm rửa tẩy đi mùi rượu, ngay cả tóc còn chưa kịp lau khô liền chạy đến thư phòng. 
Lúc Trương Di lớn giọng bẩm báo Khương Tố đã đến thì Khương Trạch đang tựa vào án kỷ trầm tư, gương mặt thanh tú không chút biểu tình, mắt hơi hạ xuống, khí thế bất giác quay trở về trạng thái băng lãnh hờ hững như đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-truong-trach/202759/chuong-10.html