An Hằng nghe nói Ngọc Châu đã bị quân Chu công phá, trong lòng lập tức giống như sóng to gió lớn. Tuy rằng gã sớm đã dự liệu được kết quả như vậy, chỉ là không có nghĩ đến sẽ đến đột ngột như thế. Mỗi ngày gã đều phái ra thám báo chú ý tình huống bên Ngọc Châu, một khi có gió thổi cỏ lay ngay lập tức bẩm báo cho gã.
Dựa theo ý định ban đầu của gã, vốn không muốn chia bốn vạn binh mã chạy đến phụ cận Ngọc Châu đóng quân. Nhưng vài ngày trước từ đô thành Thái Nguyên truyền đến tin tức, nói Trung Thân Vương Lưu Lăng sẽ nắm giữ ấn soái Nam chinh, tên tướng lĩnh mà gã phái đến thành Thái Nguyên giấu đầu hở đuôi, làm hỏng hết sự việc. Người một tay đề bạt gã – Trụ Quốc tướng quân Tô Hổ Bào cho người ra roi thúc ngựa không ngủ không nghỉ đưa tới một phong tự tay viết, lời lẽ nghiêm khắc kêu An Hằng nhất định phải lập tức suất quân đi Ngọc Châu.
Tô Hổ Bào là ân sư của gã, mà chỗ tốt duy nhất của An Hằng này chính là đối với lão sư hết sức tôn trọng. Gã ta vốn đối với ý định phản Hán hàng Chu vẫn còn do dự không quyết, phong thư này của Tô Hổ Bào khiến gã không thể không dẫn quân xuất phát.
An Hằng hiểu được sự lo lắng của ân sư Tô Hổ Bào, cái chức Chỉ huy sứ Phủ Viễn quân này của gã là do Tô Hổ Bào một tay tiến cử. Nếu gã ta thật sự phản rồi, Tô Hổ Bào khó tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2209070/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.