" Aaaaa...! Chế* tiệt! Rốt cuộc mày đang làm cái quái gì vậy hả? Trời ơi!" Chính xác đó là những lời mà Hy Tuyết đã nói khi vừa thức dậy muộn vào ngày thi lớp chọn khối 10. Do tối mải lo ôn rồi ngủ quên lúc nào, may mà có mẹ cô ấy gọi. Hy Tuyết vừa ăn tạm cái bánh mì kẹp mẹ làm, vừa thay quần áo rồi vội nhét sách và đồ dùng vào cặp, chạy luôn ra cổng và đã bị bạn thân nhất của cô ấy - Đoàn Khả Vi vừa lái xe vừa mắng:
" Aigo! Đã bảo bao nhiêu lần rồi? Cậu bỏ cái tính thức đêm ôn bài đi mà thay vào đó ôn từ trước mấy hôm thì sao? Toàn dậy muộn thôi!"
" Tiểu Vi à! Tiểu Vi ơi! Cậu quên câu: Giang sơn khó đổi bản tính khó dời rồi saoo?"
" Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà! Cậu ngốc quá!" Khả Vi nói ngay sau khi Hy Tuyết dứt câu
" Rồi rồi tớ sẽ cố đổi vì cậu mà hihi" vừa cười Hy Tuyết vừa ôm Khả Vi tìm cách dỗ dành.
Đến trường, còn hơn 10 phút là đến giờ thi, Hy Tuyết trong khi đợi Khả Vi cất xe mới vội buộc tóc lên. Hy Tuyết theo Khả Vi đến phòng thi của cô ấy rồi mới chạy về phòng thi của mình. Vì cứ mải ngoảnh lại trêu Khả Vi, Hy Tuyết không nhìn phía trước nên đã va vào một bạn nam rồi ngã { Trời ơi đau quá! Sao trông gầy mà mỗi mình ngã nhỉ? May là mình mặc quần đấy}Hy Tuyết vừa nghĩ vừa xoa tay. Bỗng bạn nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573163/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.