Hoàng Gia Bách nghe xong khóe môi khẽ động, ẩn hiện ý cười nhàn nhạt, anh cầm quần áo xoay người tiếp tục trở vào phòng tắm, Tường San nằm trên giường nghe tiếng nước chảy thì biết anh đã đi khỏi, lúc này cô mới thật sự dám thở mạnh đầy nhẹ nhõm, hai mắt nhắm nghiền ôm chặt gối ôm dù trấn an tinh thần như thế nào Tường San vẫn không thể vào giấc ngủ! Khoảng tầm 30 phút sau cô cảm nhận một bên giường lún xuống, kế đó là mùi thơm sữa tắm thoang thoảng cô biết Hoàng Gia Bách đã tắm xong và đang lên giường ngủ, kỳ thực tâm trạng Tường San phút chốc càng căng thẳng, cô không dám nhúc nhích, sợ anh sẽ phát hiện cô chưa ngủ.
Tường San nhắm mắt, cả cơ thể bất động như khúc gỗ cảm nhận từng động tác kéo chăn của Hoàng Gia Bách, anh thở dài một hơi xong ngã lưng xuống nệm nghỉ ngơi, hoàn toàn không hề quấy rầy cô, bản thân có cố gắng thế nào cô cũng không thể ngủ đột nhiên Tường San nghe một âm thanh lạ phát ra, ban đầu cô còn tưởng mình ù tai nghe nhầm nhưng ngay sau đó âm thanh đó lại vang lên, Tường San nhíu mày cố lắng tai nghe kỹ.
Tiếng đó? Không phải là tiếng réo khi bụng đang đói hả? Chẳng lẽ Hoàng Gia Bách đang đói?
Càng ngày tiếng réo càng lớn, Tường San vốn định không quan tâm nhưng nghĩ đến việc đang đói mà ngủ thì là cực hình làm sao mà chịu được, Tường San thầm hít thở sâu quyết lấy can đảm lật người mở mắt, cô lén nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510619/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.