– Gia Bách, con ăn nói thế với người lớn hả? – Mẹ, vốn dĩ con và cô ấy qua lại không có lén lút! Hơn nữa chuyện Phương Nhan cô ta ra sao con căn bản không muốn quan tâm. – Gia Bách… Mẹ Xuân Lan nghe anh nói tức đến nghẹn cổ, không hiểu Hoàng Gia Bách rốt cuộc là bị cái gì mà lâu nay cứ luôn ghét Phương Nhan? Con bé đâu có gì xấu xa chứ, được dạy dỗ đàng hoàng, xinh đẹp ngoan ngoãn học thức cao, xét về mọi thứ Phương Nhan đủ tiêu chuẩn làm dâu nhà họ Hoàng thế mà Hoàng Gia Bách vẫn cứ không chịu, thật sự bà cũng hết nói nổi. Phương Nhan một mặt tủi thân hai mắt đỏ hoe sưng húp, cứ thút thít lấy lòng mẹ Lan. Nhìn cái cảnh tượng đó chỉ khiến Hoàng Gia Bách thêm chán ghét. Ông nội cũng không tiếp tục giữ im lặng ông nghiêm túc hỏi. – Cháu và cô bé kia rốt cuộc như thế nào? – Dạ tụi cháu đang quen nhau. – Được bao lâu rồi! Khúc này Hoàng Gia Bách bỗng dưng lặng thinh vài giây, gương mặt như đang ngẫm ngợi lại điều gì đấy, nhìn biểu hiện của con trai, mẹ Xuân Lan bất giác cau mày hầm hực thêm lời, ngữ khí toát lên vô cùng sắc sảo. – Anh quen người ta bao lâu còn không biết? Có thật là hai đứa đang qua lại không hả, hay chỉ là cái cớ để anh trốn tránh hôn sự cùng Phương Nhan? – Thời gian quen cô ấy con không tiện nói ra, con chỉ sợ khiến mẹ và ông sốc. – Anh nói thế là thế nào? Mẹ Xuân Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510617/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.