– Anh… anh nói gì chứ?
Giọng Phương Nhan hơn run run nhìn Phương Nhật Minh dè dặt hỏi lại! Kỳ thực có lẽ trong nhà người cô ta sợ nhất chính là anh trai Phương Nhật Minh, bởi cô ta cảm nhận anh trai không thương mình, anh trai khác hẳn với những người trong gia đình, công nhận Phương Nhật Minh sống rất có nề nếp, thậm chí còn được coi là khắt khe nên mỗi lần em gái muốn thứ gì Phương Nhật Minh cũng phải suy xét kỹ lưỡng hợp lý sẽ cho, anh còn bắt Phương Nhan sống theo quy tắc điều đó khiến Phương Nhan vô cùng bức xúc khó chịu, nhưng ngược lại bố mẹ cưng chiều cô ta vô độ muốn gì đều sẽ có, nên đâm ra tính cách ỷ lại ngang ngược không coi ai là gì cũng là bố mẹ dạy hư.
Phương Nhật Minh nghiêm nghị mà bước đến khiến cô em gái đột nhiên lùi lại nét mặt có phần dè chừng, cảnh giác, Phương Nhật Minh lãnh đạm cất giọng.
– Lập tức đi Mỹ cho anh.
– Không! Em không đi, tại sao em phải đi chứ.
– Còn muốn ở lại quậy phá đến bao giờ, đã biết mình bao nhiêu tuổi chưa, em hở tí cáu gắt, hành hạ người khác, luôn muốn mọi người phải nghe theo em, Nhan Nhan vũ trụ này không phải chỉ có mỗi em, em thôi cách sống ít kỹ đó đi.
Phương Nhật Minh không nhanh không chậm thốt ra từng câu từng chữ rành mạch ngữ khí vô cùng sắc lạnh. Phương Nhan phút chốc khóc lớn bản thân tiếp tục giở trò ăn vạ.
– Mẹ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510608/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.