Tường San thở dài, không nói gì thêm, thiệt sự cũng không biết Hoàng Gia Bách định toan tính chuyện gì nhưng trước mắt là cô thấy anh ta sắp bị cô Phương Nhan ăn đến nơi rồi. Trong lòng Tường San chả hiểu vì sao dấy lên sự khó chịu, cô buột miệng hỏi.
– Liệu có kịp không?
– Chắc kịp, tôi sẽ cố gắng.
Bàn tay Tường San bấu vào nhau căng thẳng, nói thật Tường San không muốn Gia Bách bị cô ta chạm vào, vừa nghĩ đến thôi lồng ngực cô như muốn bùng nổ.
Rất nhanh chiếc xe đã chạy tới khách sạn, nhìn chỗ này sang trọng như vậy không dễ làm loạn, cô ngẫm ngợi một lúc thì quay sang hỏi Khải Uy.
– Gia Bách ở phòng bao nhiêu?
Khải Uy hơi khựng lại chậm rãi lắc đầu: – Chuyện này tôi cũng không biết.
Tường San cắn răng vỗ trán, không biết Hoàng Gia Bách ở phòng nào thì đưa cô đến đây làm cái gì chứ, nhìn bọn họ ân ái xong thì rời khỏi khách sạn à? Khải Uy hớt hải nói thêm.
– Là người của bà Phương đưa anh Bách vào.
Tường San hít thở sâu đi vào bên trong, Khải Uy rấp rẻng theo sau.
– Cô San định làm gì ạ?
– Thuê phòng.
– Dả?
– Cậu bất ngờ cái gì? Không thuê phòng thì làm sao cứu được Gia Bách, chẳng lẽ cậu muốn anh ấy bị chị ta ăn tươi nuốt sống?
– Nhưng… mấy chuyện này tôi chưa bao giờ làm.
– Cậu đứng im là được, để tôi làm.
Tường San hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510582/chuong-23.html