– Gia Bách! Cậu nói thế là sao?
Hoàng Gia Bách thong dong nhếch mép, hời hợt nhướng mày nhìn Phương Nhật Minh, cánh tay đang ôm eo Tường San không hề nới lỏng, chất giọng lạnh lẽo.
– Sao? Nghe không rõ?
Phương Nhật Minh nghe câu hỏi thì im lặng thẫn thờ quay sang dò xét Tường San. Cô gái anh ta vừa để mắt hóa ra là người yêu của Hoàng Gia Bách? Nhìn Tường San ngoan ngoãn đứng yên để Hoàng Gia Bách ôm ấp, thái độ không hề gắt gỏng có lẽ là thật! Phương Nhật Minh cúi đầu khẽ cười tự giễu, tình yêu còn chưa chớm nở đã dập tắt! Phương Nhật Minh rất nhanh lấy lại khí chất, anh ta cười nhạt lên tiếng.
– Vừa rồi là tôi thất lễ, xin lỗi cậu.
Hoàng Gia Bách không hề nể nang, anh trào phúng.
– Phương Nhật Minh, tốt nhất cậu đừng động vào đồ của tôi, nên dành thời gian quản em gái của mình thì hơn đấy.
Phương Nhật Minh bị nói đến hóa thẹn, anh ta ngậm ngùi không nói lời nào xoay người, trước khi đi quyến luyến liếc nhìn Tường San! Tường San theo phép lịch sự mỉm cười một cái, xong liền ngẩng đầu nhìn Hoàng Gia Bách, không hiểu vì sao anh đột nhiên trở nên gay gắt như vậy? Còn nữa, vừa rồi cô nghe Hoàng Gia Bách gọi ba chữ “Phương Nhật Minh” họ Phương hả? Chẳng nhẽ là anh trai của Phương Nhan nhưng nói thật Phương Nhan tính khí đỏng đảnh như vậy bù lại anh trai cô ta quá điềm đạm, lịch thiệp nhã nhặn, tuy chỉ mới 2 lần gặp gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510264/chuong-26.html