Cô đứng trên cây cầu ngày ấy cứ mỗi lần đau quá thì tìm đến nơi gió trời lồng lộng để tìm kiếm sự bình yên bước lên 1 bậc của thành cầu tay cô bấu víu vì sợ té...
- Nhã Vy...Vy...đừng em...!
Đang cái đà chân vừa bước lên thành cầu nghe ai gọi tên bỗng cô giật mình trượt chân...
- Á...á...(cô la lên)
- Vy...Vy ơi...( giọng đàn bà)
Cô hoảng hồn hên quá, tay cô bám chặt vào thành cầu chỉ cần một chút nữa thôi cô sẽ về với ông bà tổ tiên cô bình tĩnh từ từ quay lại..
- Đừng làm dại dột vậy em, từ từ đừng làm thế! Có chuyện gì kể hết cho anh, bây giờ anh chịu nghe rồi nè...( là Nhật Nam)
- Nhã Vy, đừng em...là chị là chị đây...( là cô gái quen Khải Minh?)
À...là bạn gái anh...sao nhanh đến mức vậy?
Thấy cô trong tình cảnh này đáng nhẽ ra cô ta phải mừng chứ?
- Nhã Vy...đừng tự tử...tự tử là việc dại dột dột nhất, ngu ngốc nhất của những kẻ thất tình!
- Anh sai rồi, anh dẫn em đi gặp Khải Minh được chưa?
Cô buồn cười quá,cô cắn răng mà nhịn cười nhìn khuôn mặt Nhật Nam lúc đó thê thảm lắm, kiểu như nếu ngày hôm nay cô có chết thì người có lỗi nhất là anh ta..
- Nhã Vy...chị không phải là người yêu của Khải Minh...tất cả chỉ là vẽ ra để muốn biết em có còn yêu Khải Minh không mà thôi...
- Làm sao tôi tin chị? Hay chị sợ tôi chết tôi ám chị suốt đời??? À mà tôi chết những lần chị và anh ấy ân ái bên nhau lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426833/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.