Lấy hết can đảm cô mở cửa bước vào phòng,cô cúi đầu nhẹ nhàng bước vào..anh đang nằm trên giường..
- Là bạn em...em sẽ bảo nó về liền anh đừng la em..
- Tôi không quan tâm.. tôi đói bụng tôi cần 1 tô cháo..
- Em...
- Cô không biết nấu??
Giọng anh ta càng lúc càng ấm và yếu đi.
- Anh bệnh à??
- Cô lại sờ thì biết thôi..
- Sờ...sờ gì???
- Cô nghĩ sờ gì???
Bất ngờ anh nắm lấy bàn tay cô đặt lên trán anh..
- Tôi sốt rồi..
Bàn tay của anh ấp áp thật..cô vội rút tay về,cô lắp bắp..
- Em sẽ nấu cháo cho anh,đợi em 30 phút được không??
- 30phút cô đợi tôi chết đói mới nấu xong..
Trời ạ cô còn phải nấu cháo chứ có phải có sẵn đâu..điên với anh ta thật..cô kìm nén..
- Anh... không thể nói nhẹ nhàng với em được à sao cứ thích cộc lốc thế??
- Vy Vy Cô...(anh ta cười cay đắng nhìn cô)
- Em đi nấu đây...
Cô quay mặt đi thì bất ngờ anh nắm tay cô kéo cô vào lòng.. người anh đang rất nóng.. ôm cô vào lòng cô cảm nhận được hơi ấm ấy cô cố nắm lấy đôi tay anh gỡ ra...
- Tôi không muốn ăn cháo nữa, tôi muốn em có được không??
Anh vừa nói vừa nhìn chăm chăm vào mặt cô, phải nói là tâm trí cô lúc này đã bay đi đâu rồi cô không định hình lại được.. mặt cô và anh cận kề nhau..cô cố sức thoát khỏi anh vì trước giờ cô chưa ở hoàn cảnh này bao giờ..
- Muốn em... là muốn làm sao em không hiểu (Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426770/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.