" Tại sao tôi lại không dám? Trong khi để một người không hề quen biết tát vào mặt? Lần thứ nhất là do tôi bị bất ngờ, còn đến lần hai, thì tôi thật đúng là quá ngu rồi."
Giọng nói không một chút sợ sệt, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào Tô Nhạc, rồi hất tay Tô Nhạc ra một cách thờ ơ.
Tất cả những người ở đầy đều đứng hình trước hành động, lời nói của Mãn Mãn. Ngay sau đó Tô Nhạc nghiến răng, ánh mắt hung dữ , trợn trừng "Con đ*ếm".
Mãn Mãn khẽ cười khẩy " Cô cũng đang nói chuyện, tự hạ mình ngang hàng với một con đ*ếm sao?
Câu nói của Mãn Mãn càng chọc tức Tô Nhạc hơn.
Tô Nhạc hét lên chói tai " Sao mày dám nói tao là con đ*ếm hả?"
Mãn Mãn cười lạnh " Là cô tự nói đấy, chứ tôi không hề nói."
" Mày..."
" Thật vô học, dám ngang nhiên, hống hách trước nhà họ Cố?"
Giọng nói nghiêm nghị của một người phụ nữ, từ phía sau Mãn Mãn cất lên.
Câu nói vừa dứt, đám người hầu giật mình, liền cúi đầu xuống " Chào Đường Phu Nhân".
Tô Nhạc nhìn thấy Đường Phu Nhân như với được bình cứu sinh, thay đổi 180°. Từ khuôn mặt đanh đá, chanh chua lúc nãy, bây giờ lại trở nên yếu đuối, đáng thương như bị ai đó ức hiếp.
Tô Nhạc chạy qua Mãn Mãn, đi đến bên Đường phu nhân, khóc lóc lể nể " Bác gái, là cô ta, chính cô ta đã bỏ bùa mê cho anh Minh Thiên, quyến rũ và lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867821/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.