Chương trước
Chương sau
Editor: Người qua đường”Mặc Quân Nhiên.”
Beta:Dung Ân
Cứ như vậy, không coi ai ra gì cậu liền hôn lên người trước mắt.
Không thể tưởng tượng nổi được thời điểm hơi thở lạnh như tuyết vươn ở trên môi Phó Cửu.
Đầu óc cô chỉ còn lại một mảnh trống rỗng.
Mùi thuốc lá nhợt nhạt thoang thoảng.
Không cho người ta một chút cơ hội chống cự.
Phải nói rằng, không thể nghĩ đến Tần Mạc sẽ cúi thân xuống.
Nếu dựa vào thói quen nhiều năm nay, hẳn là anh nên trở về mới đúng.
Chẳng qua trong nháy mắt kia.
Mọi người đều dừng lại.
Mỗi một cảm xúc đều khó hình dung.
Phó Cửu muốn lấy tay ra chống cự.
Nhưng nam nhân ấy lại nhanh hơn cô một bước, đè lại cổ tay, mặc khác dùng một bàn tay giữ nhẹ cái ót nhỏ nhắn của cô.
Thân hình nghiêng sang hôn môi cuồng nhiệt
Thậm chí ngay cả Tần Mạc cũng không rõ ràng lắm, bất quá chỉ là đơn thuần muốn giáo muốn người nào đó.
Lại lúc nhìn đến bờ môi trong suốt của cô, nhịn tới mức chịu không được thật sự cúi xuống hôn môi.
Hương vị như vậy!
Có chút làm hắn mê muội.
Ngọt ngào, mềm mại, tản hương thơm kẹo ngọt nhàn nhạt.
Cơ hồ khiến người khác trầm say càng muốn nhiều hơn.
Phó Cửu muốn phản kháng, chỉ là cả người lại bị Đại Thần để ở một bên bàn cơm, mạnh mẽ dùng đầu lưỡi xâm nhập. Hệt như cơn lốc thổi quét mang theo gì đó rất điềm mỹ.(*)
Tần Mạc trời sinh tính hướng tấn công chủ đạo, huống chi mới vừa uống rượu.
Ở phương diện này, Phó Cửu căn bản chính là ma mới non nớt.
Lần đầu bị cưỡng hôn!
Trái tim vốn thất thường nhiễu loạn, không có đập theo quy tắc gì.
Càng không cần phải nói, da thịt kề da thịt ma sát nhau tới cảm giác thật tê dại,còn hơn là bị tia chớp đánh trúng
Trời đất u ám.
Phó Cửu cái gì cũng nghe không được.
Lại như sở hữu năng lực phóng đại âm thanh.
Đặc biệt là rõ ràng ở bốn phía đầy những tiếng thét chói tai.
Tựa hồ đinh tai nhức óc.
Nhưng cô lại nghe rất rõ tiếng tim đập của đối phương.
Trầm mà mạnh mẽ.
Phảng phất có thể tránh xa hết thảy ồn ào và náo động.
Bản thân cô cũng không biết bao giờ mới kết thúc nụ hôn này.
Chỉ là tự nhiên muốn cắn người đối diện.
Đại thần đã buông nàng ra, đôi con ngươi kia đã không còn chút ánh sáng, tối tăm không nói lên điều gì.
Bất quá cảm giác như vậy chỉ có trong nháy mắt.
Giây tiếp theo,anh lại biến thành Tần Thần khó tiếp cận, hơi thở lạnh lùng, công tử như ngọc.
Phó Cửu nhìn qua cũng không chật vật lắm, ngược lại được mặt nạ che hết ngoại trừ môi mỏng, bị hôn xong càng thêm yêu nghiệt.
Tần Mạc cứ thế nhìn cô.
Hai người đối lập, hình ảnh vô cùng duy mĩ.
Trong khoảng thời gian ngắn, từ tiếng thét chói tai biến thành an tĩnh trước nay chưa từng có.
Lâm Phong kinh ngạc miệng há to đến không thể khép lại.
Đội trưởng… đội trưởng cư nhiên chủ động hôn một nữ nhân!?
Đồng thời ở một bên, Hàn Tố Tố đôi mắt trợn tròn.
Các nàng không ai dám đi xem mặt Vu Chân.
Bởi vì mặc dù đứng tận đây nhưng các cô đều cảm nhận được cỗ khí không cam lòng Vu Chân phát ra.
Không cam lòng, rất không cam lòng. Sắc mặt Vu Chân trắng bệnh, che miệng nhìn một màn này, ngón tay co lại rồi nắm chặt.
Duy nhất Tiết Dao Dao, tâm tình mang theo kích động bưng kín.
Tần Thần… Tần Thần hắn hôn Cửu điện hạ a?
Phó Cửu híp mắt, dùng mu bàn tay lau môi, tính toán lập tức rời đi.
Ai ngờ, Đại thần đôi mắt sắc lạnh ở phía sau, cúi đầu, tiếng nói truyền vào màng nhĩ của cô: “Em vừa rồi tưởng nói em là ai?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.