Chương trước
Chương sau
Editor: Dương Dương ?❤?
Hai phút đồng hồ.
Khoảng chừng nửa phút.
Một phút đồng hồ.
30 giây.
Khi Phong Dật tiếp nhận cái microphone trên tay người chủ trì.
Âm nhạc hoàn toàn dừng lại.
Mỗi người đều dừng khiêu vũ, hướng tới phương hướng Phong Dật nhìn qua.
Trong mắt sáng lên ánh sáng của sự hưng phấn.
“Còn có hai mươi lăm giây nữa là sẽ đến năm mới, là tới hoạt động 0 giờ diệt đèn, tất cả mọi người đã chuẩn bị tốt chưa?“ Phong Dật dù sao cũng là người trong giới hỗn loạn lâu rồi, mặc dù là tâm tình đang rắc rối phức tạp, hắn cười vẫn cứ phong độ nhẹ nhàng, giống như là một người thành công.
“Chuẩn bị tốt!”
Mọi người thống nhất chỉnh tề trả lời!
Ngay cả COCO bên cạnh không khiêu vũ, cũng ôm con thỏ trắng lại xem náo nhiệt.
Hắn đã nghĩ kỹ rồi, hắn không có ai đi cùng, liền hôn chính con thỏ của mình.
Người khổ nhất chính là Lâm Phong, năm nay thật vất vả mới không cần giả con gái, có thể mời một người khiêu vũ, kết quả chờ hắn phản ứng lại đến 0 giờ, mới phát hiện toàn bộ hành trình của hắn đều do Tiểu Hắc Đào, hiện tại bên người liền dư lại Vân Hổ, chẳng lẽ là hắn cùng Vân Hổ a?
Một ít fan chú ý tới khi hắn nghiêng mắt, vừa vặn Vân Hổ cũng cúi đầu.
Trong nháy mắt liền cảm giác được nơi này tràn ngập màu hồng phấn.
Phó Cửu cùng Tiết Dao Dao còn không biết làm sao, cách đám người trao đổi một ánh mắt.
Phó Cửu cảm thấy may mắn chính là đại thần ít nhất buông eo cô ra, như vậy là cô có thể hoạt động tay, cầm di động quay chụp 300 cái ảnh.
“Mười.”
Phong Dật cầm microphone, đôi mắt sáng ngời bắt đầu đếm ngược.
Thực nhanh mọi người liền hô tiếp.
“Chín.”
“Tám.”
“Bảy…… “
Khi hô đến năm Phó Cửu cũng tham gia tập thể vượt năm.
Như vậy không khí cùng một mình ăn tết là không giống nhau.
Mỗi người tựa hồ đều rất vui vẻ.
Một người vui vẻ chia sẻ niềm vui cho một người khác, liền sẽ biến thành hai người vui vẻ.
Nhiều người như vậy vui vẻ, liền sẽ lan tràn ra một loại kích động phấn khởi.
Cho nên Phó Cửu cũng không có ý thức được phương diện này có cái gì không đúng.
Thẳng đến khi đếm ngược đến bốn, Phong Dật đột nhiên mở miệng nói: “Đại gia chú ý đừng hôn sai người.”
Hôn sai người?
Có ý tứ gì?
Phó Cửu đã nhận ra cái gì, mày nhíu thật mạnh một chút.
Bên kia Vu Chân sắc mặt cũng trong nháy mắt trắng đi xuống, thấp giọng hỏi Hàn Tố Tố bên cạnh: “Phong Dật nói đừng hôn sai người là có ý gì?”
“0 giờ diệt đèn, mỗi cặp đôi khiêu vũ đều phải hôn môi chính bạn nhảy của mình.” Hàn Tố Tố đánh giá biểu tình Vu Chân: “Này hình như là từ xưa đến nay Đế Minh tiệc tối đều chơi như vậy.“
Hôn môi chính bạn nhảy của mình?
Vu Chân bực:” Chuyện quan trọng như vậy, sao em không nói sớm cho chị! “
“Chị Vu, chị yên tâm, Tần đại ca trước nay đều không tham gia trò chơi này, đếm ngược xong hắn liền sẽ trở về.” Hàn Tố Tố cũng không phải lần đầu tiên tham gia, thực rõ ràng năm nào cũng vậy.
Không chỉ có cô cho là như vậy, các đội viên khác cũng có chung ý tưởng này.
Cho nên ai đều không có để ý Tần Mạc bên này.
Chỉ có Phó Cửu đang nghe đến tin tức kia, trực giác tính liền phải trốn.
Nhưng vẫn chậm.
Cô vừa mới bước chân dài ra.
Phong Dật liền đếm đến “0”.
Phó Cửu chỉ cảm thấy tay mình lập tức bị túm trở về.
Ánh đèn tức thì tắt, đổi thành vô số ngọn nến, ánh sáng hỗn loạn rơi vào cửa sổ gỗ.
Ánh nến lay động như ẩn như hiện, một vòng một vòng chậm rãi đong đưa, giống như là mạch đập của con người.
“Anh Mạc, là……”
Phó Cửu còn chưa có nói xong.
Mắt mọi người chợt thấy, một nam nhân thân hình vô cùng cao lớn, tự phụ, đột nhiên cúi đầu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.