Chương trước
Chương sau
Editor: Đậu ❤️ Đậu
Lâm Phong vừa nói xong.
Liền thấy trong đám đông xì xào to nhỏ gì đó.
Ánh mắt một số người như bị dính chặt, nhìn chằm chằm lối vào khách sạn.
Nơi đó có một người phụ nữ.
Chiếc váy màu đen như dệt trên làn da trắng tuyết, ở dưới ánh đèn chiếu xuống làm vẻ đẹp càng thêm rung động lòng người.
Phía dưới chân váy, mọi người đều nhìn thấy cặp chân thon dài trắng nõn. Ở cổ chân, còn nở rộ một đóa hoa hồng đỏ tươi.
Khiến mọi người nhìn rồi lại nhìn lần nữa.
Chỉ là những cái đó đều không kịp người này cho người ta khí chất.
Trên mặt còn đeo mặt nạ, chỉ nhìn thấy đôi môi mỏng, giống như cánh hoa đinh hương.
Mặt nạ cũng khác với những người khác, xung quanh được một nhúm lông vũ màu đen bao phủ.
Nhìn qua mặt nạ, mọi người chỉ nhìn thấy cặp mắt đen thâm sâu khó lường.
Tóc dài như mây, từng đợt từng đợt nhè nhẹ rũ xuống, dài đến xương quai xanh cô.
Ở trên đầu, còn đeo một đôi tai ác ma.
Khi ánh đèn chiếu xuống, lập loè một vẻ đẹp không nói không nên lời.
Đặc biệt là khi cô ngước mắt nhìn lên, càng quyến rũ hơn.
“Cô ấy COS ai a? “
“Không biết? “
“Cảm giác không tồi a. “
“Thật là tuyệt, quả thật rất đẹp, tôi vừa rồi như ngừng thở. “
“Cô ấy cũng là fan sao? “
“Con gái tới đây chắc chắn đều là fan.”
Đế Minh chiến đội chỉ có mỗi Tiết Dao Dao là con gái.
Mà cô gái ở trước mắt này còn cao hơn, gầy hơn so với Tiết Dao Dao.
Quan trọng nhất chính là khí chất.
Từ trong ra ngoài, tỏa ra một loại lười biếng, thật là hiếm thấy.
Từ trước đến nay, các cô chưa từng gặp người con gái nào hợp với bóng tối như người này.
“Thật muốn nhìn khuôn mặt sau lớp mặt nạ kia.”
“Nhìn cô ấy, tôi chỉ nghĩ đến một từ, ma nữ.”
“Hôm nay, nhất định có không ít người mời cô ấy khiêu vũ……”
Sau đó, âm thanh bàn luận vang lên.
Tiết Dao Dao đang ngồi trong góc nâng mắt lên nhìn. Sau khi nhìn thấy hình bóng kia, hai con mắt đều lay động, bàn tay nắm chặt.
Không biết vì sao lại có chút khẩn trương.
Cửu gia.
Kia chắc chắn là Cửu gia.
Cái váy màu đen kia.
Tiết Dao Dao đã nhìn thấy một lần ở Phó gia.
Càng chứng minh người phụ nữ này là Phó Cửu.
Chỉ là khi mặc lên.
Vừa rồi cô cũng nhìn thấy.
Thật là quá đẹp.
Thiên nga đen.
Là từ duy nhất mà cô nghĩ đến.
Ưu nhã, quý phái, yêu mỹ.
Thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của lông vũ.
Chỉ là rất đáng tiếc.
Lâm Phong không ở đây.
Hắn cảm thấy mục tiêu của mình hôm nay không phải là để ngắm gái.
Gái đẹp xuất hiện có liên quan đến hắn sao?
Hiện tại, ở lễ hội hóa trang này, chuyện quan trọng nhất đối với hắn chính là tìm thấy Tiểu Hắc Đào!
Nhóm người của Hàn Tố Tố nhìn bóng người đang thu hút sự chú ý. Lúc sau, khóe miệng cười lạnh, uống một ngụm rượu.
“Người cao cao một chút, những người này có phải khoa trương quá hay không?”
“Nói về nhan sắc, chúng ta chắc chắn hơn cô ta.”
“Cô ta lại còn đeo mặt nạ. Không biết khi tháo mặt nạ xuống, có bao nhiêu xấu xí.”
Trong đám người nãy, Hào Giai là người khắc nghiệt nhất. Nhưng không cảm giác ngượng mồm, hơn nữa cô ta còn cảm thấy mình đang nói sự thật.
Những người này, chỉ là một số fan hâm mộ nhỏ, bối cảnh gia đình là cái gì còn chưa rõ ràng lắm.
Những người hiểu biết thì nên nhìn áo lông chồn trên người cô ta, cổ tay còn đeo lắc tay.
Người vừa đi kia, có cái gì?
“Tốt, mặc kệ nàng.” Hàn Tố Tố đặt ly rượu xuống: “Các cậu đều giúp tôi chú ý nam thần một chút. Cậu ấy không giống người khác, thậm chí khi đeo mặt nạ, chắc chắn có cảm giác tồn tại rất mạnh mẽ…”
Hàn Tố Tố nói không sai, Phó Cửu mặc dù là đeo mặt nạ thì cảm giác tồn tại cũng sẽ rất mạnh. Nhưng lúc này, không giống nhau……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.