Chương trước
Chương sau
Editor: Đậu Đậu
Lương bí thư cầm điện thoại nhìn Tần Mạc còn đang sửa sang cổ áo: “Tần tổng…… “
“Sao. “Tần Mạc tất nhiên đã nghe thấy những lời đó, ngón tay thon dài, giọng nói có chút trầm:” Dù sao, cậu ta còn có người con gái mà cậu ta tin tưởng hỗ trợ.”
Nhưng mà thật sự thế sao.
Lương bí thư cảm thấy khi tổng tài nhà bọn họ nói hai chữ này, người lạnh như băng.
Bên ngoài trời, mặt trời bắt đầu lặn.
Vừa đến buổi tối, sương mù dày đặc.
Có người nhìn thấy Giang thành lúc 2 rưỡi sáng thường xuyên trêu chọc nói, sống ở Giang thành giống như sống ở “Tiên cảnh “.
Cũng may, lễ hội hóa trang là ở trong sảnh khách sạn Tuyết Ương.
Nơi này nằm ở ngoại ô Giang thành.
Cho nên không khí cũng tốt hơn một chút.
Đương nhiên ở đây cũng rất tốt, bởi vì không khí trong lành cùng tuyết rơi.
Ra ngoài đường, nhìn về hướng quốc lộ, hiếm khi có người lái xe tới nơi này.
Nhưng hôm nay nơi này lại rất náo nhiệt.
Ngoại trừ những chiếc siêu xe ở bên ngoài, còn có cây thông Noel giả.
Cây thông Noel kia rất lớn, bên trên treo rất nhiều đèn. Ở trong đêm tối như vậy, trông có vẻ là đặc biệt xinh đẹp.
Không khí nơi này rất giống là party Halloween Phó Cửu từng tham gia.
Các tòa nhà kiểu Anh, được che phủ bởi dây leo, nhìn qua trông rất có khí chất.
Hơn nữa tham gia lễ hội hóa trang, có một số ít người còn mặc áo choàng cổ xưa.
Trên mặt mang đeo mặt nạ xinh đẹp, không phân biệt được ai với ai.
Nhìn thấy mấy người hóa trang thành ma cà rồng hút máu, càng làm cho người khác cảm thấy nơi này là một tòa lâu đài Ma giới.
Đêm tối nhộn nhịp.
Lâm Phong mới sáng sớm liền tới.
Hắn phải rửa hận năm cho năm ngoái, cả người mặc một bộ trang phục pháp y.
Áo dài màu trắng, quần dài màu đen, hơn nữa còn đeo một cái mặt nạ.
Nếu là người khác mặc như vậy, chắc chắn sẽ rất bình thường.
Chỉ là Lâm Phong còn không có ý thức được ảnh hưởng của mình. Mặc như vậy thật sự là khiến người khác muốn phạm tội.
Vân Hổ trực tiếp mặc một thân quân trang. Khi xuất hiện, thậm chí còn mang theo nét ương ngạnh cứng rắn.
Hai người kia vừa xuất hiện.
Các fan vừa nhìn thấy mắt liền sáng lên.
“Nhìn xem, nhìn xem, cái người COS pháp y kia, chắc chắn là Lâm Phong! “
“Ta cũng cảm thấy như vậy! “
“Năm nay là pháp y sao? Đúng là đồng phục cám dỗ a. “
Lâm Phong không nghĩ tới khi đeo mặt nạ lên, còn có fan nhận ra mình, nghiêng đầu nhìn Vân Hổ cười: “Thấy mấy em gái kia chưa, đó là bởi vì tôi quá đẹp trai. “
Vân Hổ nhướn mày, không nói gì.
(Cạn lời vì độ tự kỉ của Phong ca)
Rất nhanh, liền nghe thấy fan bên kia tiếp tục nói: “Từ khí chất trên người là có thể nhận ra, đặc biệt là khi đi bên cạnh Vân đại thần, càng nhìn càng giống thụ. “
Tại sao?
Tại sao!!!
Lâm Phong quay đầu lại, nhìn mấy em gái đang nói chuyện kia, lại đây, chúng ta nói chuyện rõ ràng, anh đây MAN như vậy, có chỗ nào giống thụ!
Nhưng Lâm Phong cũng sẽ không gây sự với fan chỉ vì việc này.
Anh ta chán nản.
Nhìn qua chính mình, lại nói đến Vân Hổ từ nhỏ đã rèn luyện, nên người khác mới cảm thấy hắn tương đối mạnh mẽ.
Trên thực tế, anh cũng có thể đánh nhau, cơ bụng rõ ràng. Hắn sinh ra đã như thế, trách hắn được sao?
Không được, hôm nay anh ta nhất định phải tìm điểm giống nhau trên người Tiểu Hắc Đào!!!
“Đại hổ, đi, chúng ta đi tìm Tiểu Hắc Đào. Tôi nghe nói, cậu ta và Dao Dao đi cùng nhau, chỉ cần tìm được Dao Dao, là chúng ta có thể tìm được Hắc Đào… “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.