Úc Tùng Niên vừa kết thúc nụ hôn thì trùng hợp có một sinh viên gọi điện cho cậu, nhờ cậu về lớp giúp đỡ.
Cậu nghe điện thoại xong, thấy Thẩm Thứ vẫn đang giữ dáng vẻ hơi ngẩng đầu lên một chút lúc bị cậu hôn, không nhịn được mà cười nói: “Anh ở đây chờ em một lát, em về nhanh thôi.” Nói xong thì xoa xoa gương mặt anh rồi mới rời đi.
Đợi người kia đi rồi, Thẩm Thứ mới khó khăn quay đầu lại từng chút từng chút một, giống như người máy lâu năm chưa được tu sửa.
Những lần yêu đương trước đây của Thẩm Thứ đều kết thúc chóng vánh cũng bởi vì anh không thích tiếp xúc thân thể với người khác, thậm chí hay tỏ ra hững hờ.
Có một người cũ đã từng chế giễu anh rằng: “Anh vốn đâu có thích con người. Không biết người nào tình nguyện yêu anh nữa?”
“Có phải tuổi thơ anh thiếu thốn hay gặp phải bất hạnh gì hay không hả?”
“Đến hôn còn không xong thì anh còn đòi yêu đương làm gì?”
Thẩm Thứ chưa bao giờ cãi nhau với người yêu, sau khi đối phương nổi đóa thì anh chỉ nghiêm túc giải thích, khẽ nói xin lỗi, thể hiện là có lẽ tâm lý mình thật sự có vấn đề nên mới không thể tiếp xúc thân mật với người khác.
Người kia phất tay áo bỏ đi, không lâu sau thì come out.
Lâm Chí Quân nói là mấy người anh coi trọng đều không ra gì*, thật ra thì Thẩm Thứ lại không nghĩ vậy, anh cảm thấy mình có vấn đề nhiều hơn.
*Raw: 烂人
Giờ nghĩ lại, cũng không hẳn là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tam/983328/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.