“Cốc, cốc.” “Cẩn thận kẻ gian, đề phòng củi lửa.” “Koong, koong.”
Tiếng người gõ mõ tuần đêm vang vọng giữa đêm khuya, dĩ nhiên không thể cản trởai đó đang xây mộng đẹp. Dù cho âm thanh giết heo đó luôn bị người dân phàn nàn vì quá ồn ào, Giai Huệ nghe cũng như khúc hát ru bên tai, hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ ngọt ngào, họa may phải là cháy nhà thì nàng mới tỉnh dậy nổi.
Nàng ngủ rất đáng yêu nha, cuộn tròn thân mình trong chăn ấm, miệng mút ngón tay cái “Chụt chụt”, thiên chân vô tà, không thể nhìn ra bộ dáng làm người ta tức chết vào ban ngày. Vẻ mặt đó rơi vào mắt người đứng trước đầu giường nàng, làm người nọ hận đến nghiến răng nghiến lợi, vội vuốt vuốt lồng ngực trấn tĩnh, cật lực nhắc nhở mình, phải nhẫn nhịn vì đại cuộc.
Diệp Cẩn ngồi xuống mép giường. đưa tay lay lay nàng, muốn gọi nàng tỉnh dậy. Giai Huệ bị người ta làm phiền trong giấc ngủ, vô cùng buồn bực trở mình lẩm bẩm:
“Tránh ra, đừng cản bà đây hẹn hò với trai đẹp. Huynh đài xin dừng bước, cái khăn tay này có phải của huynh làm rơi?” Chép chép miệng, zzz…
“…” Dừng một chút, tiếp tục lay với tần suất nhanh hơn, mạnh hơn.
Bị quấy nhiễu liên tục như vậy là heo cũng chẳng thể yên giấc, nàng tức mình nhảy dựng lên chỉ tay vào khoảng không trước mặt, mắt chưa mở ra đã lớn tiếng mắng:
“Cha chả! Yêu nghiệt phương nào to gan, chưa nghe qua danh tính của Bổn tôn, dám ở đây làm càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-den-yeu-nguoi-di/2324581/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.