Thì ra là như vậy sao?
Thì ra trong thế giới vùng vẫy giữa cuộc sống và cái chết này, tất cả yêu cầu chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Lão bản nương yểu điệu đứng lên chuẩn bị đi về quầy của mình, cuối cùng chỉ nói một câu:
- Chuyện khuê nữ nhà ai đem lòng yêu mến ngươi không quan trọng, nếu ngươi không muốn làm thất vọng Vân tiểu thư, vậy phải xem ngươi có thể còn sống được mà trở về cưới nàng không, chứ không quan trọng chuyện ngươi chỉ cưới một mình nàng!
Thiển Thủy Thanh nghe xong liền hiểu rõ.
Hắn đứng lên, ôm lấy chiếc cổ cầm cung kính vái lão bản nương một vái:
- Cảm ơn nàng, Thu tỷ!
Trước khi đi hắn đột nhiên quay lại nói:
- Thu đại tỷ, nàng biết không, thật ra nàng không phải là một người tục, mà là ta mới phải! Sau khi đi vào thế giới này, ta vẫn còn giữ một số suy nghĩ cố hữu ban đầu, tại một số khía cạnh nào đó, nó có vẻ chỉ là thông thái rởm. Tuy nhiên chuyện may mắn là, rốt cục ta cũng hiểu được điều này.
Lão bản nương nghe vậy trở nên u mê đần độn, hoàn toàn không hiểu được hắn đang nói cái gì.
Thiển Thủy Thanh bật cười ha hả rồi rời đi.
Đúng vậy, sống trong một thế giới tàn khốc ỷ mạnh hiếp yếu, có chuyện gì quan trọng hơn là còn sống?
Phú quý mới sinh ra lễ nghĩa.
Người mà không được ăn no bụng, còn có thể nói tới chuyện ái tình sao?
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-thien-phong/2317917/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.