- Chị Tĩnh, có thể hỏi chị một chuyện không?
Hai người dắt tay, chầm chậm đi trên cây cầu đá nhỏ giữa hồ, Trương Dương hỏi.
- Uh, em hỏi đi!
- Cô giáo Dương hình như không muốn về nhà, có chuyện gì xảy ra à?
Trương Dương nghĩ một chút, nói.
- Em chỉ là có chút tò mò mà thôi, nếu chị cảm thấy không có tiện nói, coi như em không có hỏi.
- Chuyện của cô ấy à …
Hai người xuống cầu, bên cạnh là một thảm cỏ, còn có một hàng dương liễu, mấy khối bàn đá ghế đá, nhưng lúc này đã bị mấy đôi tình nhân chiếm lĩnh, bọn họ chỉ có thể chậm rãi đi đến bên cạnh cây liễu, vị trí gần bên hồ tìm ghế đá dài, Trương Dương lấy khăn giấy cẩn thận lau khô sạch sẽ sau đó mới để cho Dương Tĩnh ngồi xuống, còn mình thì đứng.
Dương tĩnh nhìn anh, cười nói:
- Em cũng ngồi đi, ngốc, đứng để làm gì.
Trương Dương nghĩ, rồi ngồi xuống bên cạnh theo lời cô, vừa sát thân thể của cô, giờ khắc này có thể cảm thấy vành tai và tóc mai chạm vào nhau, nhìn hồ nước lẳng lặng, thời tiết đầu đông ở đây lạnh như băng, một mùi thơm ấm áp nhẹ nhàng lan tỏa.
Chân Dương Tĩnh cũng rất dài, bởi vì do đi bốt cao, cô cũng không có xỏ tất chân, ghế đá cũng không cao, cho nên cô vừa ngồi xuống, váy tự nhiên cuộn về phía mông, hai cái đùi trắng như tuyết lập tức đập vào mắt Trương Dương, thấy viền quần nhỏ lấp ló, nhìn thật chói mắt mê người. truyện được lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549743/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.