- Em cũng theo anh, anh rể, anh cứ mạnh bạo mà dùng đi, cho dù. . . Cho dù thất bại, em cũng như chị Đông, đồng thời gánh vác với anh!
Hứa Đan Oanh cũng giơ tay lên, kiên quyết mà nói.
Trương Dương nhìn nhìn nàng cùng Hứa Đan Đông, lộ ra tươi cười, cũng không biết là cười khổ hay là ý khác, thầm nghĩ, đều bị các ngươi kêu anh rể, người ta thế nào cũng sẽ không hoài nghi ta có ý định muốn mưu hại nhạc phụ đại nhân tương lai đâu nhể?
- Đã có Đông Đông và Oanh Oanh hai người tán thành, hơn nữa có cháu liền ba người.
Trương Dương lôi kéo cánh tay Hứa Đan Lộ, nói với Hà Trân rằng:
- Bác gái, làm chủ việc này, con giúp bác làm, vô luận thất bại hay thành công, chúng ta cũng nên mạo hiểm một phen.
- Trương Dương, chuyện này. . . Bác tuy rằng văn hóa không cao, nhưng cũng biết nếu cháu thật làm như vậy là phạm pháp, ta không thể để cho cháu mạo hiểm.
Trên mặt Hà Trân vẫn thực do dự.
Hứa Mao Căn càng kích động, đến nỗi liên tục ho khan, muốn lên tiếng phản đối, Hứa Đan Đông vội vàng giúp hắn vỗ vỗ ngực, mới không để hắn khó chịu.
- Không có việc gì.
Trương Dương cười cười, bộ dáng thực thoải mái nói rằng:
- Tỉ lệ thành công rất lớn, lại nói, cho dù . . . Thất bại, cũng không nhất định có người truy cứu con, mặc dù vạn nhất thật phải đi vào nhà tù, chẳng phải có Đông Đông, Oanh Oanh…
Hắn ôm sát Hứa Đan Lộ bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549700/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.