- Mẹ, tại sao có thể như vậy?
Hứa Đan Đông bụm mặt, nước mắt không ngừng mà chảy xuống từ trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, một giọt tích tụ rơi trên mặt đất, khiến người nhìn mà cơ hồ muốn tan nát cõi lòng.
- Không phải mẹ nói, bác sĩ chỉ muốn thương lượng một chút với chúng ta mà thôi sao? Ba đã gầy như vậy rồi, mẹ mới nói cho chúng con biết.
Hà Trân cúi đầu, không nói một tiếng. Hơn một tháng qua, Hứa Mao Căn bị bệnh ung thư tra tấn đến chết đi sống lại, bà một bước không rời chăm nom ông ta, gian khổ cùng khó chịu này sớm đã mài giũa trái tim của bà cứng như sắt thép.
Nhưng giờ phút này nhìn thấy ba chị em khóc thành như vậy, lại nghĩ tới sự thật người bạn già cùng mình sớm chiều ở chung nhiều năm thực có thể không qua khỏi được vài ngày, để cho bà không khỏi lần thứ hai rơi lệ.
- Đông Đông, em đừng trách mẹ, là ba không muốn cho các em biết, là sợ ảnh hưởng việc học các em, hơn nữa lúc trước ba được đưa đến nơi đây, đã được chọn dùng phương án trị liệu tốt nhất rồi . . . Vốn tưởng rằng khẳng định không có việc gì.
Hứa Đan Lộ lau nước mắt, hai mắt đẫm lệ mà lôi kéo tay em gái, khuyên giải an ủi nàng, kỳ thật nàng cũng không biết bệnh của cha mình đã nghiêm trọng đến mức độ này.
Trước đó mỗi lần nàng gọi điện thoại, mẹ của nàng luôn nói cho nàng những tin tức tích cực, nàng còn tưởng rằng bệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-my-nu/1549699/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.